Vừa mới ra đời chưa được một ngày tuổi bé con đã nhận được không biết bao nhiêu thứ đồ kim cương hột xoàng sổ đỏ thẻ đen. Nhóm em kết nghĩa của hắn người thì tặng vòng tay vàng, vòng tay bạc, người tặng một mảnh đất nhỏ, siêu xe, tiền… Còn bên lão Lục Cường thì tặng hẳn cho bé nó một cái công ty giải trí, đồng thời còn đổi tên công ty thành “Dạ Thần” luôn.
Đồng nghiệp, đối tác hay tin liền mau chóng thay nhau gửi quà mừng không ngớt, những món quà to nhỏ chỉ chưa đến 1 tiếng đã nhanh chóng lấp đầy một căn phòng lớn. Những minh tinh, ca sĩ trực thuộc công ty của hắn cũng mau chóng gửi quà, một số người thì viết bài hát để dành tặng, người thì đăng bài viết.
Cứ như vậy chỉ chưa đến một ngày cái tên Tô Dạ Thần đã làm mưa làm gió trên mạng xã hội.
…—————-…
“Chồng ưi, Cơm ăn măm măm.” Dạ An ngồi dưới thảm ấm, giọng ngọt gọi hắn, trên tay là bé con đang tròn nhìn xung quanh.
Tô Dạ Thần hiện đã được gần 4 tháng tuổi, bé nó xinh trai giống như ba nhỏ vậy, nhưng mà tính cách lại giống hệt thằng ba lớn. Vì được chăm sóc rất tốt nên làn da của bé mịn màng lắm, đôi mắt thì to tròn, hai má bánh bao căng tròn, môi nhỏ chúm chím suốt ngày o a nói chuyện với ba nhỏ.
Tô Minh Viễn nghe thấy bé cưng gọi liền mau chóng đi ra, trên tay hắn là một cái khăn sữa 3 lớp dùng để lót cổ tránh việc sữa sẽ bị dính vào quần áo, tay còn lại là bình sữa ấm ngon ngọt “Suốt ngày cho tay vào miệng.”
“Ư aa…o ta ta.” Bé nó hệt như nghe hiểu những gì ba lớn nói mà kịch liệt phản bác lại với những lời nói o a làm cho ai nghe xong cũng phải bật cười.
Vì tính cách giống hệt ba lớn nên Cơm chỉ yêu thích mỗi ba nhỏ Dạ An thôi, rất ít người có thể bế được bé lắm, ngay cả ba lớn là Tô Minh Viễn muốn bế được bé con còn khó kia kìa.
“Chụt… bên trên bàn ăn có giổ dâu tây, em vào lấy ra đây ăn đi.” Tô Minh Viễn thơm nhẹ lên má phúng phính của bé cưng nói vài câu sau mới ôm Tô Dạ Thần lên đút sữa.
Dạ An nghe đến dâu tây liền sáng mắt ra, bạn nhỏ lon ton chạy vào phòng ăn cầm lấy giổ dâu tây ra y như lời của hắn, vừa đi vừa ngân nga một đoạn nhạc nào đấy độc quyền chỉ của riêng mình.
“Chồng ăn ăn ạ.” Dạ An có được dâu tây ngon cũng không quên đến việc chia cho hắn, bạn nhỏ cầm lấy một quả dâu đặt lên miệng đút cho hắn, bắt chước lại hành động hôm qua mà ai đó đã làm.
Nhìn một màn trước mắt Tô Minh Viễn không khỏi bật cười, hắn mau chóng chận lấy quả dây tây cùng với nụ hôn đấy “Ngon lắm, em ăn đi.”
“Dạ.” Được hắn chiều theo xong Dạ An thoả mãn mà ngồi ngoan bên cạnh. Bạn nhỏ vừa ăn dâu tây vừa xem phim hoạt hình đôi lúc sẽ lại ngoái sang nhìn xem bé con đã ngủ chưa.
Bé con Tô Dạ Thần mỗi lần được ăn no điều đầu tiên làm chính là đi ngủ, mỗi lần ngủ thì đều rất say vậy nên bé hoàn toàn không phá hỏng việc hai ba âu yếm gia tăng tình cảm đâu nha.
Cuối năm ngoái Tô Minh Viễn đón bạn nhỏ về làm vợ, đến gần cuối năm nay hắn đã được lãi thêm một bé con đáng yêu kháu khỉnh, phải nói rằng người hạnh phúc nhất hiện giờ chính là hắn đó nha.<code> ***END*** </code>…—————-…
End hơi ngang nhưng mong mọi người thông cảm.
Do gần đây tớ bận việc học cộng thêm đã hết ý tưởng nên tớ sẽ End bộ này. Đây cũng là bộ chuyện theo thể loại là ngọt sủng nên tớ sẽ không viết về mấy tình tiết ngược… Nhưng rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ tác phẩm của tớ, hy vọng những tác phẩm khác vẫn sẽ được mọi người đón nhận ( ◜‿◝ )
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3