“Ai?!”
Tôi hoảng không nhẹ, làm người điếc trong hoàn cảnh hung hiểm này thật đáng sợ, ngay cả một chị gái trang điểm như thổ dân từ đâu toát ra cũng không biết.
Chị gái thổ dân không nói nhiều, hoặc có nói thì tôi cũng chẳng nghe được, vội vã kéo tôi muốn chạy.
“Tôi không đi cùng chị! Bạn tôi đang gặp nguy hiểm!”
Tôi hùng hồn vùng tay. Đệt…Giãy không ra…
Lực đạo của chị gái lớn đến vô lý. Chưa nói khối lượng cơ bắp của phụ nữ không thể so với đàn ông, nếu chỉ xét riêng cân nặng chị ta rõ ràng thua tôi bội phần, đào đâu giữ được tôi chặt thế?
Nói chung là do không còn đường phản kháng, tôi bị chị gái lôi xềnh xệch xềnh xệch. Chị ta tỏ ra cực kỳ thuần thục, chốc lát đã đẩy tôi xuống một miệng hố sụt.
Lúc này trời vừa nhá nhem, chuẩn bị vào thời điểm bọn xác mỡ bò lộng hành. Tôi dù không tình nguyện cũng chỉ có thể cắn răng nhận mệnh ngồi chờ siêu nhân đen. Lòng tôi hết sức bực bội, nhìn bà chị thổ dân đi đi lại lại với hai cặp bưởi nảy lên nảy xuống càng khiến tôi thêm bức bối.
Tôi lột chiếc áo khoác hôi như cú trên người đưa cho bà chị, đằng hắng bảo:
— QUẢNG CÁO —
“Trời lạnh đấy.”
Sau lại chỉ vào tai mình xua tay nói:
“Tôi bị điếc tạm thời, không nghe được gì đâu.”
Chẳng biết chị gái thổ dân có hiểu tiếng Việt không, chỉ thấy bả tỏ vẻ ghét bỏ ném trả áo cho tôi, sau đó đi vào cái hang nằm sau lưng loay hoay chốc lát, trở ra đã khoác trên mình một bộ cánh từ lông vũ sặc sỡ.
Tôi cảm thấy bộ cánh rất quen mắt, à lên một tiếng nói:
“Là lễ phục của dân Cổ Cồng nguyên thủy phải không? Tôi nhìn thấy bức tượng ở tháp chim cũng mặc như chị.”
Không chỉ thế kể cả những khắc họa thô sơ trong hang ăn thịt, hay hình ảnh chớp nhoáng từ giấc mơ của tôi cũng đều xuất hiện bộ trang phục tương tự. Bà chị này có lai lịch thế nào?
Chị gái thổ dân từ khi mặc áo bắt đầu trở nên im lặng, chẳng thèm phản ứng tôi nữa. Chắc khinh tôi điếc đây mà.
Hai người ngồi một lúc trời liền tối hẳn, tôi nhặt nhạnh cành cây đang định đốt lửa, ai dè vừa sờ đến ba lô liền suýt khóc. Mịa! Chẳng biết rách lúc nào mà đồ bên trong rơi rớt hết rồi!
Chị gái thổ dân đột nhiên đứng dậy đi vào trong hang, khi trở ra cầm theo bật lửa cùng lương khô.
— QUẢNG CÁO —
“Sao chị có mấy thứ này?” Tôi cảnh giác hỏi.
Tôi nhận ra nhãn hiệu trên bao bì lương khô, đây là loại ông Lâm chuẩn bị cho tôi và được tôi đem chia cho mọi người trong nhóm Hai Tý, kể cả số lô cũng trùng phóc luôn.
Chị gái thổ dân bĩu môi, thản nhiên nhặt một túi bóc ra ăn.
Tôi nhìn kỹ cái gói trên tay chị ta, sau đó giật mình nghĩ: Đệt! Là loại đặc biệt ngon mà tôi cố tình để riêng cho siêu nhân đen đây mà!
Vậy là siêu nhân đen và chị gái thổ dân đã gặp nhau từ trước. Hai người làm cái mèo mả gà đồng gì trong hang mà một chị hở phần trên một anh rách phần dưới vậy?!
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé