Dịch: Ethereal
Dương Quang: “Ván thứ hai bắt đầu rồi, không ngờ đội Mang Mèo lại thả Bách Hoa Cốc trị liệu của Chi Hoài ra, to gan phết đó, theo như tôi được biết thì chỉ cần Chi Hoài đánh Bách Hoa Cốc trị liệu, tỉ lệ thắng lợi phải trên 90%.”
Tiểu Muộn: “Ván trước Tranh Vũ Trường Kiếm của Ly Giang đã tạo ám ảnh quá lớn với đội Mang Mèo, có lẽ muốn buông tay đặt cược vào trận chiến này, đoán chừng bọn họ muốn công kích Bách Hoa Cốc trị liệu của Chi Hoài ngay khi bắt đầu.”
Dương Quang: “Kế hoạch này cũng không phải không được, Tố Tố Thần trừ đánh tướng Quỷ Môn ra thì tướng khác đều tầm tầm, Tranh Vũ của Ly Giang đã bị cấm rồi, sức công kích của đội Bảo Tồn Cấp Độ 1 suy giảm nghiêm trọng, kết quả cuối cùng sẽ thế nào, chúng ta cùng mỏi mắt chờ mong.”
Tiểu Muộn: “Vâng, hai bên đội đều lên sân khấu cả rồi, chúng ta cùng xem dữ liệu về hai bên nào… Ối vãi—— “
Tiểu Muộn không nhịn được mà văng tục, khiếp hãi nói: “Đội Mang Mèo quyết tâm trừ khử Bách Hoa Cốc của Chi Hoài luôn đây, bốn Tranh Vũ lận, những cái này hẳn nên để dành đến khi vào đến tứ kết rồi hẵng lấy ra chứ nhỉ?”
Dương Quang cũng ngạc nhiên, sau đó không nhịn được phải bật cười: “Có vẻ bọn họ cũng biết rằng Bách Hoa Cốc của Chi Hoài rất đỉnh, định dùng sát thương để nghiền áp thẳng luôn đây.”
Đương nhiên bọn Chúc Hoài cũng thấy được dữ liệu của bên địch.
Sau đó đồng đội khùng hết cả lên.
Hoa Nhu Nha: “Đệt đền đệt đền đệt, cái đội này kín mồm kín miệng vãi, nhiều Tranh Vũ như thế mà chưa lấy ra đánh bao giờ.”
Cái Cái chà mặt: “Lùm mía nó chứ cái số bọn mình cứ gặp phải đội Tranh Vũ là sao!”
Hà Thần: “Xin chào tạm biệt các bạn yêu, năm sau bọn mình lại gặp nhau nhé.”
Chúc Hoài cũng nhíu mày, nhưng vẫn giữ bình tĩnh: “Đừng hoảng, nghe tôi chỉ huy.”
Quả nhiên, y như theo lời bình luận viên nói, trận đấu vừa bắt đầu cái 4 người hệ công kích đã đi xông thẳng về phía Chúc Hoài.
Chúc Hoài đánh võng thoát khỏi khống chế của địch, nói với đồng đội: “Cái Cái lấy Thục Môn hạ độc trị liệu của bọn họ, Hoa Nhu Nha đến giúp đỡ quấy rối cho Cái Cái, Hà Thần tới chắn sát thương cho anh.”
Hà Thần cằn nhằn: “Cái đứa đánh Thiên Cơ máu mỏng em đây lấy gì ra để chắn sát thương cho anh hả?”
Chúc Hoài: “Lấy mạng.”
Hà Thần:???
Quá đáng rồi đấy nhé!
Nói thì cứ nói như vậy, nhưng mà nhóc vẫn ngoan ngoãn chạy tới trước mặt Chúc Hoài, chắn cho cậu một chiêu khống chế.
Hà Thần: “A A A bên đó phiền thế, đào đâu ra nhiều kỹ năng khống chế thế hả? Các bố đằng ấy ơi, đừng chơi chiêu khống chế với con nữa được không”
Hoa Nhu Nha: “Bên địch năm người thì bốn tên có Tranh Vũ, giờ nhóc chỉ bị khống chế thôi chứ đã chết đâu, phải biết thoả mãn chứ.”
Cái Cái: “Thất sách rồi thất sách rồi, Hoài Thần ơi cậu để ý chút nhé, cùng lắm tui cũng chỉ có thể để trị liệu không qua chi viện cho đồng đội được thôi, không biết cứu cậu kiểu gì đâu.”
Chúc Hoài nhíu mày: “Ly Giang ơi anh tới giúp đỡ đánh trị liệu đi, ép thanh máu của cô ấy xuống còn 20%.”
Giang Thiết Ly không nói một lời, tay cầm vũ khí quay đầu chạy về phía trị liệu.
“Thiên Cơ của Hà Thần đánh Cái Bang đội họ, đừng có đổi mục tiêu nhé, cứ đánh suốt đi.”
Chúc Hoài kéo giãn khoảng cách để hồi máu cho mình, nhưng đội có thể vào đến vòng 1/8 đều sở hữu kỹ thuật đánh không hề tệ, cậu có trốn thế nào đi nữa cũng không thể chiêu nào cũng tránh hết được, sát thương cộng dồn của bốn Tranh Vũ không phải dạng vừa, thanh máu của cậu dần dần không gượng nổi nữa, mà chiêu cuối của trị liệu vẫn còn đang trong thời gian hồi chiêu.
Trường Kiếm đội địch vung kiếm đi tới ——
Chúc Hoài giật thót, gọi to: “Chồng ơi cứu em!”
Ánh sáng bạc loé trước mắt, là kỹ năng của tướng Côn Luân mà Giang Thiết Ly đang chơi – chuyển dời sát thương.
Anh chuyển toàn bộ sát thương Chúc Hoài phải chịu sang mình.
Ly Giang chắn trước người Chi Hoài, bày tư thế phất tay áo thu vũ khí lại, Giang Thiết Ly lạnh lùng nói: “Không sao nữa rồi.”
Hà Thần: “…”
Cái Cái: “…”
Hoa Nhu Nha: “Á á á á á á!”
Chiêu cuối đã hồi xong, Chúc Hoài vội vàng buff thêm máu cho mình, khó khăn lắm mới nâng thanh máu lên được trị số an toàn.
Lúc này, thanh máu trị liệu bên địch đã tụt xuống dần.
Đôi mắt cậu sâu thẳm: “Trị liệu bên đó hết chiêu cuối rồi, tập trung hoả lực đánh trị liệu!”
Trị liệu đội Mang Mèo cũng là Bách Hoa Cốc, vừa mới tự hồi máu cho mình xong, nâng mắt lên nhìn đã thấy, ơ???
Vờ lờ, bốn người đội kia đang xông thằng đến phía cô nàng.
Đừng sợ đừng sợ, cô có đồng đội bảo… Gì vậy, đồng đội cô đâu rồi???
Tiểu Muộn: “Đợi đã, tôi bị hoa mắt hả? Sát thủ bên đội Mang Mèo bị Chi Hoài khống chế được rồi???”
Dương Quang: “Thời gian hồi chiêu kỹ năng khống chế của Bách Hoa Cốc trị liệu khá ngắn, nếu có thể canh chuẩn thời gian được là có thể khống chế bên địch liên tục. Nhưng mà rất khó, cực kỳ khó, tôi chưa thấy ai có thể làm được điều này hết.”
Tiểu Muộn: “Khoan hẵng nói đến chuyện canh chuẩn thời gian cần phải tính toán giỏi đến mức nào, chỉ nói đến việc dùng tướng Bách Hoa Cốc trị liệu thôi mà có thể thành công khống chế được địch đã là chuyện khó hơn leo lên trời, tôi từng luyện thử rồi, quả thực cực kỳ khó, mới cử động tí thôi đã lăn khỏi phạm vi rồi.”
Dương Quang: “Đúng rồi đó, phạm vi kỹ năng khống chế của Bách Hoa Cốc trị liệu là một thước, đấu cận chiến còn chưa chắc có thể nắm bắt tốt, hiện nay người có thể thành công dùng được kỹ năng này chỉ có một, đó là Chúc Hoài.”
Nói tới đây, hai bình luận viên đồng thời sững sờ, ăn ý quay sang nhìn nhau mấy giây, ánh mắt cũng đồng thời mà nói một cách không thể tin nổi: Không đời nào?
Cuối cùng, mãi đến lúc bạn nữ trị liệu đội Mang Mèo ngã xuống rồi mà đồng đội cô vẫn chưa thấy tới được.
Tuy Chúc Hoài đã cố hết sức đến khi đồng đội về, nhưng dame của bốn Tranh Vũ thật sự quá kinh khủng, cuối cùng cậu vẫn ngã nằm.
Đến lúc cuối, đội bọn họ phải nhờ vào sự phối hợp ăn ý của hai AD là Hoa Nhu Nha và Giang Thiết Ly mới thắng được trận đấu này một cách gian nguy.
[Phế Vật Bảo Tồn Cấp Độ 1 Quốc Gia] vs [Mang Mèo Đi Tham Quan], kết quả chung cuộc là 2:0, đội Chúc Hoài tiến vào tứ kết.
[…Bách Hoa Cốc trị liệu của cậu Chi Hoài này vô lý đến khó tin.]
[Trừ Chúc Hoài ra vẫn còn người thứ hai có thể dùng nổi cái kỹ năng này, đỉnh của chóp.]
[Còn đỉnh hơn cả Chúc Hoài ấy, Chúc Hoài không thể không chế không giới hạn như này được.]
[Các vị à, liệu các vị có nghĩ tới chuyện, nhỡ Chúc Hoài tiến bộ thì sao…]
[…Bồ ơi, hình như tôi hiểu ý bồ á…]
[Tui cũng thế…]
Sau khi kết thúc trận đấu, dưới yêu cầu của ban tổ chức, Cái Cái dẫn đội đi đến phòng thi đấu của đội Mang Mèo Đi Tham Quan, bắt tay thể hiện tình hữu nghị với bọn họ.
Cô gái trị liệu đội Mang Mèo cũng là cô nàng lolita, vóc dáng không cao lắm, mặc chiếc váy xoè ngắn, cực kỳ cute, lại còn là fan trung thành của Giang Thiết Ly, cổ đeo mặt dây chuyền có khắc ảnh chân dung của Giang Thiết Ly.
Cô muốn mua chữ ký của Giang Thiết Ly từ Cái Cái.
Cái Cái không bán, add wechat của cô nàng, nói xong việc rồi tặng cô sau, khiến cô gái cực kỳ cảm động.
Lúc đến lượt Giang Thiết Ly bắt tay với cô, cô gái nhỏ như cảm ứng được gì đó, nhìn anh chằm chằm một lúc lâu.
Giang Thiết Ly mi mắt cong cong, thấp giọng nói: “Cố lên nhé.”
Cô gái nhỏ từ từ mở to hai mắt nhìn.
Mãi cho đến khi đội đi mất, mắt cô vẫn chưa từng rời khỏi bóng hình kia.
Buổi chiều là trận tứ kết.
Cái Cái đã nằm yên mặc người xâu xé: “Vào được top 8 là tui thoả mãn lắm rồi, đằng ấy muốn tụi mình chết kiểu gì? Tui bày sẵn tư thế cho bọn họ luôn đây.”
Hoa Nhu Nha lật xem lịch trình thi đấu, rầu rĩ nói: “Đối thủ trận tiếp theo là đội [Trích Tinh Lãm Nguyệt] của bảng A, tui chớt đây.”
Hà Thần: “Trâu bò lắm hở?”
Chúc Hoài: “Á quân năm ngoái, thua [Sơn Hũu Mộc Hề] với tỉ số sít sao.”
Hà Thần: “…”
Chưa nói đến chuyện có trâu với bò hay không, dù sao thì tẩn cái đội rởm này của bọn họ cũng như muỗi đốt inox thôi.
Giang Thiết Ly ở cạnh nhìn điện thoại, nói: “Đấu xong vừa hay ăn bữa tối được, có ăn lẩu không? Hay là ăn món khác?”
Hoa Nhu Nha ngơ ngẩn, cả lâu sau mới phản ứng lại được: “Ảnh đế ới anh muốn mời bọn em ăn hả?”
Giang Thiết Ly: “Mấy cậu mời tôi cũng được.”
Hoa Nhu Nha đập bàn cái rầm rồi đứng dậy, chiều cao của y chỉ kém có Giang Thiết Ly với người yêu của y thôi, mặc váy lolita xong là thành một lolita siêu to khổng lồ.
Cái Cái không nhìn thẳng nổi đành phải quay đầu đi.
Hoa Nhu Nha kích động đến mức nói năng lộn xộn: “Mời chứ, anh có ăn cớt em cũng phải mời.”
Giang Thiết Ly lạnh lùng từ chối: “Thôi khỏi, cảm ơn.”
Sau đó cả lũ nghiêm túc thảo luận về lịch trình sau trận đấu, hiển nhiên đã sẵn sàng cho việc thua.
“Chọn phòng riêng đã, đến lúc ấy còn xem đội khác thi đấu được.”
“Có muốn cá xem đội nào sẽ thắng không? Bên nào thua thì phải chủ tri.”
“Đánh xong rồi có được đi luôn không? Ban tổ chức có sắp xếp gì khác không nhỉ?”
“À thì.” Hà Thần đột nhiên nói: “Em quên bảo mọi người, anh Hiền đến rồi.”
“Ảnh trốn lẫn trên khán đài, xem thi đấu cả một ngày luôn.”
“Vậy tối gọi cậu ấy đi cùng luôn đi.”
Hoa Nhu Nha sắp xỉu trong hạnh phúc mất rồi.
Có nghĩa là y sắp được cùng ăn bữa tối với iFlop 4 đúng không?
Cửa phòng nghỉ vang tiếng gõ, sau khi mở cửa, một nhân viên vội vã đi vào, bảo bọn họ chuẩn bị thi bán kết.
Trong phòng ai nấy cũng đều hoang mang mặt mũi.
“Bọn tôi còn chưa đánh cả trận tứ kết cơ mà.”
Mà hiển nhiên staff cũng đang hoang mang: “Không cần đánh nữa, Trích Tinh Lãm Nguyệt bỏ thi rồi.”
“…”
“…”
Cái Cái không hiểu mô tê gì: “Hả?”
Anh staff chà mặt, vẻ mặt phức tạp: “Thành viên đội họ một người bị viêm ruột thừa cấp tính phải nhập viện, người còn lại thì ăn trưa xong đau bụng, cuối cùng bị tiêu chảy cũng nhập viện theo rồi.”
“……………”
Vải lốn???
Cúp Hiệp Sĩ của “Kiếm Ảnh Giang Hồ Game Mobile” mùa thứ hai, xuất hiện con cá koi được trời chọn – [Phế Vật Bảo Tồn Cấp Độ 1 Quốc Gia].
Khi bên ban tổ chức công bố nguyên nhân Trích Tinh Lãm Nguyệt bỏ thi đấu, đội thi này lập tức thu hút ánh mắt của tất cả người chơi, fans trên Weibo của đội cũng tăng lên xoèn xoẹt, có không ít người chơi nhao nhao chạy tới để lại lời nhắn.
[Share con cá koi bảo tồn cấp độ 1 quốc gia này, tháng này nhất định tui sẽ có được vận may.]
[Cầu nguyện có thể pass vòng phỏng vấn của công ty mới.]
[Cái koi bảo tồn cấp độ 1 quốc gia phù hộ em, để em không trượt đợt thi cuối kỳ này!!]
[Lần thứ hai, lần thứ hai rồi đó, được vào thẳng vòng 1/8, xong lại vào thẳng cả vòng bán kết tiếp, nói thật đê, có phải mấy ông có giao dịch mờ ám nào với bên ban tổ chức của game không!!!]
Ngay cả những đội thi đấu khác cũng ào ạt tới like với share, bỗng nhiên giới game cực kỳ rộn rã.
Ngay khi trận chung kết chuẩn bị bắt đầu, phòng livestream đã bị chen chúc đến bùng nổ, khu bình luận chỉ thấy spam [Cá koi] [Cầu nguyện] [Hít hà vận may].
Ở trong nhà thi đấu, Cái Cái ngồi mà căng thẳng đến run rẩy đôi chân, “Có mơ cũng không ngờ được, tui lại có ngày vào được tới bán kết, mà lại còn là vào thẳng.”
Chúc Hoài đang chạy thử thiết bị, nghe thấy vậy, trên mặt cũng xuất hiện vẻ không biết diễn tả kiểu gì.
Ngược lại, Giang Thiết Ly lại có tâm thế khá tốt, “Đánh đi, biết đâu vào thẳng đến cả quán quân luôn.”
Chúc Hoài khinh bỉ nhìn anh một cái: “Anh cứ mơ đi.”
Trên thực tế thì đúng là mơ đi thật, bởi vì đối thủ trong trận này của bọn họ là [Sơn Hữu Mộc Hề].
Thua luôn, lại còn thua hơi bị thảm, bị tẩn cho 0:2.
Cái Cái khóc rấm rứt: “Năm ông Tranh Vũ, năm ông đó! Đến đánh trị liệu thôi mà cũng không đánh nổi, thanh máu chả sụt xuống tí ti gì.”
Hoa Nhu Nha an ủi cậu ta: “Không sao hết mà, dù sao ông cũng được dùng đến tướng sở trường của mình rồi, không lỗ.”
Cái Cái: “…Ông không thấy thế càng thảm hơn hả?”
Hà Thần ở cạnh yếu ớt nói: “Do em làm vướng chân vướng tay mọi người.”
Hoa Nhu Nha thở dài: “Chỉ số cá koi của tụi mình dùng hết rồi.”
Giang Thiết Ly cười: “Đừng lo lắng, lát nữa còn phải đánh tranh hạng ba nữa, giành giải ba cũng được.”
Chúc Hoài tiếc nuối: “Không lấy đại ngôn được rồi.”
Sau khi Mạnh Tinh Vũ bị huỷ hợp đồng, bên nhà phát hành game mãi chẳng thấy tìm người đại diện mới, có vẻ muốn để cơ hội được làm đại diện này cho người chơi hết.
Sau bữa tối là trận chung kết, mọi người đã không còn đặt nặng gì nữa, chỉ thấy hơi tiếc vì không giành được đại ngôn mà thôi.
Có lẽ do tâm thế của họ tốt, đánh trận giành hạng ba đều rất thoải mái, bung xoã hết sức.
Ngược lại, có lẽ do đội địch [Trong Mộng Quên Rằng Mình Là Khách] để tâm về thứ hạng quá, mấy lần đối đầu đều bị bó tay bó chân, phát huy thất thường. Cuối cùng, đội Chúc Hoài ấy vậy mà lại thắng với tỉ số 2:1.
Khi thông tin trọng tài phán quyết đội thắng chung cuộc phát ra từ tai nghe, mấy người không ai thấy phản ứng gì.
Cái Cái ngơ ngác: “Thắng hả?”
Hoa Nhu Nha: “Thắng thì phải?”
Hà Thần: “Hình như thắng thật.”
“…”
“…”
“Bọn mình giành hạng ba?”
“Hình như là hạng ba.”
“Bỏ chữ hình như đi.” Giang Thiết Ly gỡ tai nghe xuống, thu gọn dây lại, nói: “Chúng ta đã giành được hạng ba.”
Ba đứa khác rồ lên luôn, tiếng hét á á á vang vọng hết cả phòng thi đấu.
Chúc Hoài đặt điện thoại xuống, tựa lưng vào ghế, từ từ thở hắt ra, ngón tay run lên từ lúc nào không hay biết.
Bọn họ thắng rồi.
Là hạng ba.
Xếp thứ ba.
Giang Thiết Ly nắm lấy bàn tay cậu, cũng chẳng thèm để tâm xem máy quay phát sóng trực tiếp có đang chĩa tới đây không, anh mát-xa từng ngón tay một cho Chúc Hoài, giọng nói nghe ồm ồm vì đeo khẩu trang: “Mệt lắm không?”
Chúc Hoài hơi híp mắt, hưởng thụ sự thoải mái trên đốt ngón tay, khẽ “dạ” một tiếng.
Giang Thiết Ly đặt một môi hôn trên ngón tay cậu, “Vất vả rồi.”
Đầu ngón tay Chúc Hoài co rúm lại như bị phỏng, nhưng vẫn không giãy ra mà chỉ nhìn anh bằng đôi mắt lấp lánh: “Không vất vả ạ.”
Tuy nhiên, các cư dân mạng đang xem livestream thì lại không được ổn cho lắm.
[Đậu má… Má nó chứ tôi xem đấu game thôi mà, mắc mớ gì còn phải bị nhồi cơm chó?]
[Anh cameraman này thấu hiểu lòng người ghê, chả rời ống kính khỏi hai người tí gì.]
[??? Bộ đây không phải trận thi đấu game à? Tôi đi nhầm chỗ hả? Lừa dắt vào để giết tró?]
[…Mấy đứa có cảm thấy không, anh bé được hôn ấy, cái đôi mắt trông quen quen.]
[…Lúc thi từ vòng 1/8 để vào tứ kết tui đã muốn nói rồi… Có fans nào không đến giám định với?]
[Giám định gì cơ? Hack á? Cái này không phải chuyện của ban tổ chức à, mắc mớ gì đến fans?]
Kết thúc trận trung kết xong là đến buổi lễ trao giải, đội Chúc Hoài đến khu vực chờ sau cánh gà dưới sự hướng dẫn của staff.
MC: “Vậy thì, cùng chào đón các đội đoạt giải của chúng ta lên sân khấu nào. Đội giành hạng ba là [Phế Vật Bảo Tồn Cấp Độ 1 Quốc Gia] đến từ server tám; đội á quân là [Sơn Hữu Mộc Hề] đến từ server năm; và đội quán quân, cũng chính là chú ngựa ô của mùa giải này – [Ngũ Ngôn Tố Hoa Châu]!”
Các đội lên sân khấu dưới sự ra hiệu của nhân viên kiểm soát trường quay.
Ngũ Ngôn Tố Hoa Châu thân làm đội quán quân đương nhiên sẽ đi đầu, sau đó đến Sơn Hữu Mộc Hề, cuối cùng là Phế Vật Bảo Tồn Cấp Độ 1 Quốc Gia.
[Đến rồi đến rồi, đội cá koi lên sân khấu rồi!! Tui xin hít hà trước để tỏ lòng kính trọng!]
[Cho mị chen với, cho mị chen vào với.]
[Đừng chen nữa đừng chen nữa, chen thêm cái lại sập web luôn mất!]
[Sao cái đội này vẫn còn bịt kín mít thế? Có mỗi bạn đội trưởng kia lộ mặt lúc bốc thăm thi đấu thôi.]
[Chắc không muốn bị làm phiền ngoài đời thật nhỉ, nhưng mà nói thật nhé, quả đúng là tôi muốn chiêm ngưỡng chân dung của bốn người còn lại đội họ thật, nhìn cái dáng người rõ đỉnh!]
[Tui không tham, cho tui ngắm chị gái lolita kia là được rồi, thăn kiu.]
Trên bình luận bắt đầu xuất hiện những câu mà người chơi nhìn không hiểu ra đâu với đâu.
[…Làm sao đây, lên sân khấu nhìn cái xong càng thấy giống…]
[Không chỉ em Z thôi đâu… Cái người đang đi ở cuối đội ấy, mấy đứa không cảm thấy rất giống anh J hả…]
[Yếu ớt giơ tay, cái nhóc ở giữa kia, trông có giống cu H không…]
[Là nhóc H trong 4 ấy hả?]
[…Không phải chứ, đậu má, đạ mấu! Tui không biết nói gì giờ luôn, rốt cuộc có chị fan cứng nào không đến giám định tí thôi?]
Sau khi kết thúc phần trao giải là thời gian chụp ảnh và phỏng vấn đội quán quân.
Lúc chụp ảnh chung, tai nghe MC đột nhiên có nhắc nhở mới, cô ngẩn người nhưng vẫn điều chỉnh biểu cảm thật nhanh, mỉm cười hỏi: “Đội cá koi có thể cởi mũ và tháo khẩu trang ra không?”
Mấy tên đang đứng ở vị trí của mình bỗng đờ cả lũ, ánh mắt động tác cực nhất trí mà cùng nhìn về phía cô MC.
MC tê cả đầu, nhưng giọng nhắc nhở trong tai nghe lại vang lên, cô chỉ có thể gắng gượng nói: “Chụp xong rồi sẽ làm thành poster quảng bá đó ạ, cảm phiền các bạn phối hợp một lúc.”
Năm tên sững sờ.
Trên sân khấu, mấy người Chúc Hoài ngơ ngác nhìn nhau.
MC: “Cảm phiền…”
Nói đến nước này rồi thì còn làm có thể làm gì được nữa, tháo thôi.
Khán giả ở hiện trường đột nhiên thấy đội cá koi cúi khom lưng với mọi người.
Vẻ mặt MC mông lung, nhưng cô sẽ biết vì sao lại cúi khom lưng nhanh thôi, bởi đây là biểu thị cho lời xin lỗi đến các staff: Xin lỗi, gây thêm phiền toái cho mọi người rồi.
Khi ba gương mặt thường hay xuất hiện trên những biển quảng cáo ở phố lớn ngõ nhỏ xuất hiện ngay trước mắt, cô MC choáng váng từng cơn.
Đội quán quân đứng cạnh suýt nữa thì không ôm cúp nổi.
Tất cả trợn mắt há mỏ.jpg
Hiện trường và khu bình luận bùng nổ.
Đâu đâu cũng hỗn loạn.
Cư dân mạng không ngờ Chúc Hoài đến tham gia Cúp Hiệp Sĩ thật.
Lại còn đi cùng Giang Thiết Ly.
Còn vác thêm cả một nhóc Hà Thần.
…Gượm đã.
ID của Giang Thiết Ly là gì cơ? Ly Giang?
Vải lốn, là Ly Giang bị fans Mạnh Tinh Vũ ép tới mức không online được?
Cái lùm mé nó chứ đây là thế giới phép thuật winx enchantix gì đấy?
Không đúng, cái lùm mía nó chứ cái đội này là đội cá koi gì đây hả??
Nhóc đội trưởng kia cậu là cá koi chuyển thế đúng không, chắc chắn là thế đúng không?
Không phụ sự kỳ vọng của mọi người, nền tảng livestream sập ngay và luôn, đợi đến khi fix xong thì đã qua cả nửa tiếng rồi, lễ trao giải đã kết thúc, fans các nhà với quần chúng hít drama đấm ngực giậm chân, chửi to bên nền tảng 300 lần, cuối cùng cũng chỉ có thể xem vid được khán giả hiện trường quay lại mới biết chuyện xảy ra tiếp theo.
Cô MC đứng cạnh đã chìm trong mớ ngổn ngang mất rồi, cuối cùng vẫn phải để Giang Thiết Ly nhận lấy mic rồi ổn định trật tự, bảo khán giả ngoan ngoãn ngồi xuống đừng chen lấn, rồi lại chỉ huy cho ba đội chụp ảnh chung.
Đội quán quân với á quân lúng ta lúng túng.
Giang Thiết Ly: “Sơn Hữu Mộc Hề di chuyển đi nào, đứng ở giữa.”
Sơn Hữu Mộc Hề: Không dám đi không dám đi.
Giang Thiết Ly: “Ngũ Ngôn Tố Hoa Châu tới gần Chúc Hoài một chút, tách xa quá.”
Ngũ Ngôn Tố Hoa Châu: Không không không, đứng đây thích lắm.
Mười người vừa căng thẳng vừa câu nệ.
Sau đó Hà Thần cướp phắt cái mic đi: “Lúc mấy ông đánh tui không phải dũng mãnh lắm hả? Qua đây đứng!”
Thế là mười người qua đó đứng.
Chụp ảnh chung xong, một người đội cá koi đứng ra nói mấy câu, sau đó Hoa Nhu Nha vừa mở miệng cái, mọi người lại hô vờ lờ.
Là con trai.
Sau khi Cúp Hiệp Sĩ kết thúc, fans của đội tăng lên tới 200.000, Cái Cái đăng một bức ảnh mọi người chụp chung nâng cúp hạng ba, đứng bên cạnh còn có thêm người nữa, là Kim Vũ Hiền.
Các cô gái fans lại đấm ngực giậm chân thêm lần nữa.
Từ đó về sau, Phế Vật Bảo Tồn Cấp Độ 1 Quốc Gia trở thành thánh địa cho các cô gái theo đuổi minh tinh và người chơi của game ước nguyện với điểm danh.
Tui cũng có thể thi đấu cùng với thần tượng.
Tui cũng có thể được tuyển thẳng vào vòng trong.
Tui có thể!
Nhà phát hành game mobile cũng nhân lúc đang siêu hot này công bố người đại diện cho game.
Ngôi sao đại diện – Kim Vũ Hiền.
Game thủ đại diện – Đội quán quân, á quân và đội xếp hạng ba.
Cộng đồng game thủ cũng đến phục, con game nát này biết chiếm của ngon thật chứ, mời mấy người nổi tiếng thì không nói, đây còn gom đủ cả iFlop 4, trâu bò.
Sau khi Chúc Hoài giành được đại ngôn xong lại viết một đoạn văn ngắn trên Weibo, đại ý là cảm ơn đồng đội, cảm ơn ban tổ chức, cảm ơn hai đội đã giúp mình được vào thẳng vòng trong…
Trích Tinh Lãm Nguyệt rưng rưng share weibo này.
Nói tóm lại, cuối cùng Chúc Hoài cũng đã toại nguyện rồi.
Nỗi cực khổ trong quá khứ đã không còn nữa, cậu đã có được một cuộc đời hoàn toàn mới.
Chúc Hoài thoả mãn nằm trên ghế sofa, Giang Thiết Ly đang nấu bữa tối trong phòng bếp.
Ánh đèn phòng bếp hắt lên người anh, rưới một vầng ánh sáng vừa lấp lánh vừa dịu êm.
Chúc Hoài cảm giác như nơi con tim mình đang được đầy ắp.
Cậu nhìn một lúc, nâng tay chụp lấy bóng hình anh.
Mở weibo ra, đăng lên.
Phải đến trước lúc ngủ Giang Thiết Ly mới thấy bài đăng ấy.
Khi đó, Chúc Hoài nằm cạnh anh đã ngủ lịm mất rồi, đôi môi đo đỏ, cằm vẫn còn giữ dấu răng.
Giang Thiết Ly sờ một cái thật khẽ, vẫn cắn quá ác rồi.
Ngắm rồi lại ngắm, niềm thoả mãn dâng trào trong anh.
Cầm điện thoại qua muốn chụp ảnh, vậy là thấy bài đăng weibo đã được mấy tiếng kia.
Giang Thiết Ly đọc nội dung, mặt mày chan chứa vẻ dịu dàng.
Anh share rồi bình luận trên bài đăng ấy:
@Chúc Hoài V:
Là của em đó. [hình ảnh]
@Giang Thiết Ly V: Đúng rồi. // @Chúc Hoài V:
—— Hết ——
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3