Truyện Mạt Thế Chi An Nhiên Hữu Dạng
Sấp sỉ non nửa năm không có nhìn thấy mẹ, mẹ cũng không có biến hóa gì quá lớn, ngay cả nếp nhăn cũng không nhiều hơn một cái, điều này làm cho tâm tôi lơ lửng hồi lâu cuối cùng cũng coi như rơi xuống.
Tùy theo mà đến, nhưng là mơ hồ nghi ngờ: Nếu mẹ không có chuyện gì, hơn nữa xem ra còn rất được coi trọng, vậy tại sao phải để Lăng Chí dụ tôi cùng Tiêu tới đây? Còn thuyết phục Tiêu cùng cha nàng rời đi?
Những ý nghĩ tự nhiên nổi lên trong đầu hòa tan vui sướng đã lâu xa cách, cũng khiến cho tâm tôi lần thứ hai nâng lên lần này, nhưng là vì Tiêu.
Tôi còn nhớ loại thương cảm đó khi nàng nói lên quá khứ của chính mình, dường như cô quạnh bị toàn bộ thế giới đều lãng quên, mà hết thảy thống khổ này, đều không thể tách rời quan hệ với cha nàng…!Nói thật, tôi đã bắt đầu hối hận đồng ý Tiêu đi theo hắn rồi.
Tôi bị mang theo ngồi lên một chiếc xe, ở trên đường phố phẳng phiu rộng rãi bảy loan tám nhiễu lái gần hai mười phút, đứng ở trước một đống kiến trúc giản lược màu trắng bảo vệ trạm gác ngoài cửa để tôi rõ ràng nơi này nhất định là căn cứ cơ mật nào đó.
Xuống xe, đoàn người lại không ngừng đi vào trong, đám nghiên cứu viên áo dài trắng một tấc cũng không rời liên tiếp đi khỏi, cuối cùng chỉ còn sót lại Lăng Chí đi theo bên người tôi và mẹ.
Dọc theo con đường này, mẹ chẳng hề nói một câu, chỉ thỉnh thoảng sẽ dùng ánh mắt ấm áp quan sát tôi, khiến tâm tôi thấp thỏm cuối cùng coi như tìm về một chút yên ổn, cũng khắc chế mấy lần ý nghĩ muốn bật hỏi tôi nên tin tưởng mẹ, không phải sao?
Chúng tôi lên thang máy đến tầng cao nhất, tiến vào gian phòng cuối hành lang, đó cũng là gian phòng duy nhất trong hành lang dùng tử đàn làm cửa che lại toàn bộ nội thất những phòng khác cùng một màu đều là phòng theo dõi dùng kính trong suốt bao vây, có xếp đầy dụng cụ thí nghiệm, có trưng bày đủ loại vật xét nghiệm, còn có bỏ không, nhưng đều không ngoại lệ có thủ vệ mặt không hề cảm xúc canh giữ ở hai bên cửa, ngoại trừ cảnh tượng nghiên cứu viên vội vã, cách mấy giây liền sẽ có vài tên thủ vệ tuần tra cầm trong tay vũ khí đi qua, trông giữ nghiêm mật còn hơn ngục giam, khiến người ta thực sự khó có hảo cảm.
bận rộn, lạnh lẽo, ngột ngạt, hoàn cảnh đáng sợ như vậy, chính là chỗ mẹ làm việc sao?
Tâm tôi co giật một hồi, vừa vì mẹ đau lòng, cũng vì xấu hổ con gái mẹ không hiếu thuận.Trước đây cùng mẹ gặp mặt, luôn là ở nơi mẹ chỉ định, tôi chỉ cho rằng mẹ săn sóc, nhưng chưa nghĩ tới hiểu rõ tình huống công tác của mẹ, dĩ nhiên đến giờ phút này, mới vừa thấy đầu mối.
Từ lúc mẹ sớm về hưu đại học, mẹ liền một lòng vùi đầu vào trong nghiên cứu của chính mình, nhưng tôi lại không biết, mẹ ở đây công tác, là tự nguyện hay là bị vướng bởi cưỡng bức nào đó không thể nói rõ nếu như là cái sau, tôi nhất định phải nghĩ biện pháp dẫn mẹ đi.
“Tiểu Lăng, cậu đem đoạn báo cáo này đưa đến nơi giám sát, làm một phần ước định.” Mẹ kéo tôi ngồi vào sô pha trong phòng làm việc, thuận miệng liền đem Lăng Chí phái đi ra ngoài .
Đến khi trong phòng làm việc chỉ có hai người chúng tôi, mẹ rốt cục cởi đi áo khoác bình tĩnh lại hung hăng, yêu thương kéo tôi vào trong ngực của nàng, thuận tóc của tôi, nhẹ giọng nói rằng: “Tiểu An, mẹ rất lo lắng con.”
Trong mắt tôi một trận chua xót, dùng sức đem lệ ý bức lui, âm thanh nhẹ nhàng trả lời: “Yên chí yên chí, con này không phải khỏe mạnh sao ~” rốt cục vẫn là không bình tĩnh, tôi lại nói tiếp, “Mẹ, mẹ biết con cùng Tiêu…”
Mẹ bỗng nhiên từ trong sô pha đứng lên, vài bước đi đến trước bàn làm việc, làm dáng muốn đi rung chuông, như không có chuyện gì xảy ra mà cắt ngang lời tôi: “Tiểu An, đi đường lâu như vậy, con nhất định mệt mỏi, mẹ trước hết để người dẫn con đi nghỉ ngơi.”
Tôi nhảy lên tới bắt trụ tay nàng, chăm chú nhìn về phía hai mắt mẹ, nhẫn nhịn lòng chua xót, từng câu từng chữ cường điệu: “Con yêu nàng, con phải gả cho nàng.” Nhìn mẹ đột nhiên lạnh mặt, trong lòng tôi bỡ ngỡ, nhưng không thể không cứng rắn chống đỡ nhìn lại, không dám có chút thoái nhượng.
tôi từng thiết tưởng qua, có một ngày đem đối tượng mình nhận định kết hôn mang tới trước mặt mẹ cho nàng kiểm định, là ngượng ngùng cùng ngọt ngào thế nào, mà mẹ hoặc vui mừng cảm thán hoặc chế nhạo trêu chọc, đều là ôn nhu tôi khát cầu.Nhưng tôi không nghĩ tới qua, tôi mang đến “nàng” kia, sẽ làm mẹ toát ra ánh mắt đau lòng và kiên quyết phản đối như vậy.
“Tiểu An, nhất định phải là nàng sao?” Thật dài thở dài một hơi, mẹ bình tĩnh mà nhìn tôi, phảng phất tôi là một hài tử phạm lỗi mà không tự biết, “Mẹ thậm chí không muốn tính toán con lựa chọn đồng tính, thế nhưng, vị Tiêu tiểu thư này không được…!Chỉ có nàng không được.”
“Tại sao!” Dưới sự kinh ngạc, tôi nhiều lần nghiền ngẫm ý của nàng, hầu như muốn vì loại khăng khăng không thể nói lý này mà vô cùng phẫn nộ, “Nàng tốt như vậy, quan trọng nhất chính là nàng yêu con, con cũng yêu nàng; con không nghĩ ra lý do mẹ muốn phản đối chúng con.”
“Con thật sự muốn biết?” Trầm mặc hồi lâu, mẹ nhẹ nhàng cười cợt, lại làm cho tôi cảm thấy nặng nề đến mức có chút bi thương, “Dù cho, cái chân tướng này là con vô pháp tiếp thụ?”
Thời khắc này, dường như lý trí của tôi bị hai thanh âm lôi kéo, một cực lực ngăn cản tôi tiếp tục ép hỏi, nhưng một lại kêu gào đào bới vấn đề; cuối cùng, cái sau chiếm cứ thượng phong, tôi nghe thấy mình tỉnh táo nói rằng: “Đúng thế.”
Nàng không thử lại khuyên tôi, chỉ gật gật đầu, thay tôi rót một chén nước, thả lỏng ngồi vào bên cạnh tôi: “Sự tình muốn tìm hiểu đến hơn hai mươi năm trước, con còn chỉ lớn một tí tẹo như thế.Khi đó, ba ba con vẫn còn, hơn nữa tận sức hướng về sự nghiệp khảo cổ hắn yêu tha thiết, trong một năm có hơn nửa thời gian đều bôn ba ở các nơi trên thế giới.” Nàng giá giá một độ cao, nụ cười hoài niệm lại thảm thiết. xác thực, bởi vì lúc đó tuổi còn nhỏ, mà thời gian ba ba tại bên người chúng tôi lại ít, ấn tượng tôi đối với ba thực sự rất mơ hồ; bây giờ nghe mẹ nói đến, chỉ cảm thấy vừa mới mẻ vừa thương cảm.
“Lần đó, hắn đi tới Châu Mỹ La Tinh…!Đội khảo cổ phát hiện một hang động kỳ quái, bên trong có một khối bia đá to lớn, cùng với hình cầu kì lạ tự chủ phát sáng.Chuyên gia phiên dịch, nơi đó hẳn chính là Tế Tự trận của người Maya trong truyền thuyết, mà tấm bia đá kia, chính là ghi chép Thần dụ chi thạch Maya tiên đoán.”
“Trên bia đá viết cái gì?” Trong lòng tôi không thể tránh khỏi bay lên các loại ý nghĩ quái đản, rồi lại mơ hồ cảm thấy tựa hồ không cái gì không thể phát sinh, chỉ e sợ kết quả cuối cùng, chính như chuyện đầu tiên mẹ nói rõ, là tôi không thể nào tiếp nhận được.
“Thời khắc ánh sáng hiện ra, thời gian vực sâu mở cửa, tội ác tiêu diệt người che kín khắp nơi, hết thảy đều sẽ bị tái tạo.” Bên trong nụ cười của nàng dẫn theo một tia trào phúng, lại có thắm thiết bi thống, “Trước khi viên hình cầu phát sáng đem hết thảy đội khảo cổ biến thành xác sống, không ai biết ý tứ của những lời này, coi như biết, cũng không ai tin tưởng.”
“Xác sống? Cầu phát sáng? Rốt cuộc là ý gì?” Tôi không khỏi nhớ tới nửa đêm ở khách sạn nhìn thấy thiên thạch vũ trụ cùng bạch quang chói mắt đó nếu là dựa theo mẹ lời giải thích, đội khảo cổ ở Maya trong tế đàn phát hiện đồng dạng đồ vật đã biến thành xác sống, đó có phải là mang ý nghĩa, loại vật chất đặc thù này, chính là đem mọi người triệt để cải tạo đầu nguồn?
“Tin tức rất nhanh bị phong tỏa lại, mà mẹ cùng vài giáo sư sinh vật học cũng bị cưỡng chế nghiên cứu khối tảng đá cùng với những xác sống không còn ý thức chỉ bằng bản năng công kích nhân loại một người trong đó, chính là ba ba con.” Nàng dùng sức nhắm mắt lại, như vì quên bản thân trong nháy mắt mềm yếu mà cấp tốc nói tiếp, “Mấy giáo sư kia tới gần tảng đá cũng đều không hẹn mà cùng biến thành xác sống, duy nhất một giáo sư tiến hóa thành dị năng giả, bởi vì không chịu nổi không ngày không đêm bị nghiên cứu mà ý đồ chạy trốn, bị thủ vệ giết chết.”
Tôi lôi kéo tay mẹ, nỗ lực lan truyền một ít sức mạnh cho nàng, hiển nhiên này cũng không thể có cái gì trợ giúp, chí ít sắc mặt của mẹ đã không còn thêm khó coi.
Tôi biết để nàng lần thứ hai nhớ lại đoạn quá khứ kia là một loại dằn vặt, tuy mẹ từ đầu tới cuối duy trì bình tĩnh, thế nhưng u buồn trong mắt mẹ hầu như muốn để tôi hổ thẹn ngăn lại nàng tiếp tục nói nhưng sự thực là, lòng hiếu kỳ của tôi chiến thắng hổ thẹn, để tôi nín thở chờ đợi đoạn sau cực kì trọng yếu.
“Cuối cùng cấp trên hạ lệnh đem tế đàn chôn lấp, không cho phép bất luận người nào tiến vào, mà mẹ thì lại bắt đầu tiếp nhận nghiên cứu xác sống.Cái nghiên cứu đó được mệnh danh là Tân nhân loại cải tạo kế hoạch, ý ở đây là trước ngày tiên đoán đến, tạo ra một nhánh quân đội có thể chống lại xác sống, ” mẹ xoa xoa tóc tôi, phảng phất hồi ức cái gì, “Mẹ cùng trợ thủ từ trong não xác sống phát hiện một loại tinh thể, vật chất lấy ra bên trong có thể cải tạo thể chất người.
Mẹ thử nghiệm chế tạo ra một loại thuốc có thể tỉnh lại thần trí ba ba con, thế nhưng thứ đó ngoại trừ để một nhóm lại một nhóm người biến thành cỗ máy chiến đấu mất cảm giác ra, không có bất kỳ sự giúp đỡ gì, thậm chí mẹ không thể không đưa con đến nơi ở xa xôi, cổ vũ con đi thành thị khác học…”
“Chờ đã, đây là tại sao?” Tôi tựa hồ nắm lấy một then chốt, một bước ngoặt có thể thay đổi vận mệnh tôi.
Nàng hít sâu một hơi, cười khổ nhìn về phía tôi, như là vì không thể tránh trả lời vấn đề này mà quấy nhiễu: “Mẹ cũng là sau đó mới phát hiện, dòng máu của con đối với đám cải tạo Hoạt Thi đó mà nói là có tuyệt đại hấp dẫn, rất có thể sẽ khiến cho bọn họ điên cuồng trên thực tế, con chính là loại gien nguyên của loại thuốc kia.”
“Nói cách khác, Tiêu sẽ biến thành một con quái vật, tất cả đều là bởi vì mẹ con chế tạo loại thuốc này, mà loại thuốc này một số thành phần còn đến từ chính trên người con? Không, không! Này không phải sự thật…” Tôi không dám tin tưởng mà nhìn trên mặt nàng xen lẫn hối hận cùng thống khổ, cuối cùng nhưng chuyển hóa thành kiên định.
Trong nháy mắt, trước mắt tôi xuất hiện vô số cảnh tượng: Dáng vẻ Tiêu nhợt nhạt mỉm cười, Tiêu lạnh lùng mím môi, vẻ mặt Tiêu ôn nhu ôm tôi, Tiêu nắm chặt nắm đấm đầy mặt thống khổ; hình ảnh cuối cùng lại lúc nàng khổ sở nói hết mình là một quái vật cùng khẩn thiết ngóng nhìn tôi không cho tôi rời đi không ngừng cắt tôi phải làm sao nói cho nàng, tất cả bất hạnh của nàng, kẻ cầm đầu tất cả cực khổ, chính là tôi người mà nàng toàn tâm toàn ý tín nhiệm và yêu mến?
Tôi thật hận không thể giết chính mình, cho dù việc này không chút nào có thể bù đắp tôi tổn thương nàng.
“Mẹ biết nàng là Hoạt Thi có đúng hay không? Mẹ biết nên làm sao biến nàng trở về có đúng hay không?” Tôi cầu xin nắm lấy tay mẹ, cũng không còn cái người thong dong tự tin trước đó để nàng thừa nhận tôi và Tiêu hiện tại, liền ngay cả chính tôi cũng không dám tiếp tục đòi hỏi có thể được nàng tha thứ, có thể cùng nàng không hề khúc mắc chung sống .
“Đầu tiên, con không thể cùng nàng tiếp cận, bằng không, các con càng thân mật, ảnh hưởng của con đối với nàng lại càng lớn, đến mức độ nhất định, nàng sẽ triệt để mất đi lý trí, bị trở thành một con xác sống.” Nàng thật sâu nhìn con mắt tôi, bảo đảm tôi nghe thấy đồng thời tiếp nhận mỗi một chữ của nàng, “Thứ hai, mẹ sẽ an bài nàng rời đi thành phố B, né tránh quân đội lùng bắt, sau khi nghiên cứu chế tạo thuốc giải thành công, lại mang nàng về vì thế, con nhất định phải cùng nàng biệt ly.”
“Tại sao? Con có thể đem chân tướng nói cho nàng, thuyết phục nàng tạm thời rời đi một quãng thời gian nếu như nàng đồng ý tha thứ con, tại sao nhất định phải biệt ly?” Tôi không được lắc đầu, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít còn ôm một tia hi vọng.
“Con không có thể bảo đảm nàng sau khi biết chân tướng có thể sẽ nổi giận dẫn tới mất khống chế hay không, mẹ sẽ không để cho con mạo hiểm như vậy; hơn nữa, từng bước thoát ly cuộc sống của nàng đem ảnh hưởng giảm đến thấp nhất, đối với nàng đối với con đều tốt, ” ánh mắt mẹ lộ ra một loại ánh nhìn gần như lãnh khốc, để tôi hầu như muốn hoài nghi cái người một khắc trước còn tỏa ra u buồn và thương cảm kia là một người khác, “Thân là một mẫu thân, mẹ cũng không hi vọng con gái của mình mù quáng mà theo đuổi hạnh phúc không thuộc về mình …!Tiểu An, làm hài tử ngoan.Con còn trẻ, sau đó tổng sẽ gặp được người yêu thích, cùng hắn kết hôn sinh con, thanh thanh thản thản sống hết đời, không cần đi đường vòng.”
Tôi biết, đây là mẹ tối hậu thư, cũng là điều kiện nàng không tuyên bố ngoài miệng tôi không thể cự tuyệt, trừ phi tôi không thèm để ý Tiêu cuối cùng sẽ biến thành một con xác sống, giống như xác sống vương Bạch Tô, ở bên trong ngơ ngơ ngác ngác thích giết chóc vô độ, sau khi tỉnh táo đau đến không muốn sống, tự mình chán ghét thậm chí một lòng tìm chết…!Tôi làm sao có thể nhẫn tâm nàng như vậy?
Tôi chặt chẽ ôm ngực, nơi đó phảng phất phá tan một cái lỗ thủng to, gió lạnh vù vù thổi vào, đem trái tim tôi đóng băng.Tôi cho rằng tôi sẽ khóc ròng ròng, sẽ hí lên kêu to, trên thực tế, tôi chỉ bình tĩnh mà lau khóe mắt ướt át, nhẹ nhàng gật gật đầu: “Mẹ, con sẽ cùng nàng nói rõ ràng, mẹ yên tâm.”
Tôi nói cho nàng như vậy, cũng đồng dạng tự nói với mình, dù rằng tôi căn bản không khống chế được trái tim của chính mình.
xin lỗi mẹ, con không có cách nào như mẹ nói vậy, cùng người khác một chỗ.
Ở trong lòng tôi, chỉ chứa được mỗi mình nàng; miễn cưỡng muốn tróc ra sự tồn tại của nàng, sẽ chỉ làm tâm tôi cùng theo nhau chết đi.
Trước đây tôi luôn có linh cảm như vậy: Rồi sẽ có một ngày, tôi cùng Tiêu sẽ đứng phía đối lập, càng đi càng xa.
Này một ngày dĩ nhiên thật sự tới, ở thời điểm bất ngờ tôi không kịp chuẩn bị, ở thời điểm tôi cho rằng sẽ cùng nàng dắt tay một đời mộng đẹp phá nát.
Nhưng tôi khát vọng chịu đựng loại đau đớn này, đó là trừng phạt đối với tôi, là sau khi tôi nhất định phải mất đi nàng, có thể chứng minh tình cảm của tôi, vẻn vẹn an ủi.
Thiên phàm quá tẫn chi thì (trải qua rất nhiều chuyện), nàng sẽ không lại cảm thấy thống khổ cùng bi thương, sẽ không lại khát máu cùng mê man; nàng có thể khỏe mạnh hơn người bình thường, sức quyến rũ của nàng đủ khiến đám người theo đuổi nàng tiền phó hậu kế*.Nàng đáng giá có bạn lữ tốt hơn, mỹ mãn gia đình.(*người trước ngã xuống, người sau tiến lên)
Mà sau khi trải qua nhiều năm, lúc nàng nhớ tới đoạn quá khứ này, cũng bất quá là phiền muộn trong đời mình có một khách qua đường hữu duyên không phận thôi.
Có lẽ đây là, điều duy nhất tôi có thể làm vì nàng.
Tác giả có lời muốn nói: Maya tiên đoán cái gì, ta biết này rất xả, vỗ nhẹ…!orz
Đã lâu không canh là bởi vì mạng phòng ngủ hỏng rồi, các ngươi phải tin tưởng chỉ dựa vào lưu lượng cùng website trường sống qua tác giả so với các ngươi càng thống khổ ╮(╯_╰)╭
Trên thực tế ta chỉ có thể đến những địa phương khác có mạng cập nhật, vừa ý chua đây…!Sau đó, các ngươi cảm thấy này tính ngược sao →_→
Còn có, định chế in ấn có người muốn sao ~ ta chỉ là hỏi một chút, bởi vì ta liền sư tỷ ngày đó đều không xét duyệt được, xuất bản thực sự là quá phiền phức, lười biếng thành tính tác giả chân tâm không vui làm, lệ mục….
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3