Truyện Khuyết Ấn/Dương Bình Nhi Quyển 2: Phá Cửu Kỳ Môn Trận
“Cút đi, Anh Nhi!” Bờ môi sưng vù của Thái tử vẫn không ngăn nổi những lời lẽ ngạo mạn vốn có. Lòng kiêu hãnh không cho phép Thái tử nhận sự giúp đỡ của kẻ khác, nhất là từ người anh mà cậu ta vô cùng căm ghét.
Thái tử ngang bướng lên giọng: “Ngươi mau biến khỏi đây… và đưa luôn Bảo Bình đi cùng đi. Ta không muốn nhìn thấy hai người nữa.”
Vương tử rất bận tâm tới Thái tử?
Thái tử là điểm yếu của Vương tử?
Việc để tâm tư lộ liễu như vậy sẽ gây bất lợi cho Vương tử. Thu Sa nắm bắt được điểm yếu của anh sẽ gây khó dễ cho anh. Nghĩ vậy, tôi liền cắn vào tay Linh Ảnh rồi giả bộ vùng vẫy quyết liệt, hòng gây sự chú ý của Quận chúa. Linh Ảnh không khoan nhượng, lên gối thúc tôi một cú rất mạnh vào bụng. Tôi đau đến nỗi đang lơ lửng giữa không trung cũng phải cúi gập đôi người lại. Gương mặt của Ngô Thông chưa bao giờ khiến tôi dễ chịu cả, dù ai đang giả dạng hắn cũng khiến tôi tức muốn hộc máu. Tuy chẳng liên quan tôi cũng rủa xả Ngô Thông tới bến, tôi nguyền rủa cái nơi quái quỷ này, cả mấy con cóc xấu xí kia cũng bị tôi đem ra chửi bạt mạng.
Có điều, tôi thực sự không hiểu, tại sao lại phải vào tận trong này, trung tâm mộ phần của Đại hoàng tử tộc Giáng Long mới có thể luyện được Phụng Xà Tiễn? Đại hoàng tử thì có liên quan gì với Phụng Xà Tiễn? Hay thứ liên quan mờ ám ở đây lại là Đại hoàng tử tộc Giáng Long và Thái tử Việt Quốc?
Sau vài giây sững sờ, Thu Sa cười khẩy:
Vương tử điếng người khi nghe yêu cầu của Quận chúa.
Thu Sa cười đầy dã tâm, giọng mỉa mai:
“Huynh cũng chỉ có một mạng thôi đúng không? Một mạng đổi một mạng. Chọn một trong hai kẻ mà huynh sẵn sàng đánh đổi tính mạng của mình để bảo vệ đi Anh Nhi. Ta đã nói rồi, không ai hiểu huynh bằng ta. Huynh đã tàn nhẫn như vậy, đã gây ra cho ta bao nhiêu đau đớn đến thế, có giết sạch ba người cũng không trả đủ. Nhưng ta sẽ để huynh chứng kiến từng người huynh xem trọng rời bỏ huynh. Khi huynh chỉ còn lại một mình, huynh sẽ biết cuộc sống này tàn khốc nhường nào. Chọn đi!”
Tôi và Thái tử không ai bảo ai cùng quay ra nhìn nhau. Chưa kịp thốt lên lời thì Vương tử vấp váp nói: “Hãy… giết… Thái tử.”
LND
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3