Truyện Trung Niên Xuyên Không Ký
Do sống Sense là biên giới tự nhiên ngăn cách Sala và Frei, bên kia của Thành Hai Ba đương nhiên là con sông. Vượt qua cổng thành, Diêm Vương băng qua sông Sense trên một chiếc cầu khổng lồ có tới mười làn xe chạy thành hai chiều, với cấu tạo chân bằng đá và khung thép gia cố, có cổng sập điều khiển từ bên trong Thành Hai Ba. Đây cũng được tính là một phần công sự của Thành – do vương quốc Sala chủ động xây dựng. Phía bên kia cầu có một trạm cửa khẩu hải quan của cộng hòa Frei, với quy mô nhỏ hơn rất nhiều và mang tính dân sự hơn rất nhiều – thậm chí có thể coi nó chỉ như một trạm gác cảnh giới, với tối đa một trung đội quân đội đồn trú điều hành.
Bản thân Công hòa Frei do bốn công hội lính đánh thuê chia nhau quản lý, cho nên chính sách điều hành cuẩ nó rất khác so với vương quốc Sala. Mỗi công hội đánh thuê quản lý khu vực riêng của mình theo cách thức và luật lệ riêng, chỉ có một phần luật pháp cơ bản là có sự tương thông lẫn nhau. Và hình thức thu thuế của Cộng hòa Frei cũng vì thế mà không thống nhất, đa phần theo hình thức thu phí qua đường. Các đoàn xe vận tải thương nhân đi qua các trạm gác đặt trên các tuyến và cửa khẩu giao thông huyết mạch đều phải đóng phí qua đường, nhưng không nhiều, do bản thân người đóng phí phải trả lộ phí rải rác dọc theo tuyến đường đi, qua mỗi thị trấn, thành phố và trạm gác.
Nhóm Rance không phải đóng phí qua đường, bởi bọn họ đi ra khỏi Thành Hai Ba theo lối dành riêng của quân đội Sala, là lối công vụ, không bị tính là thường dân hay thương nhân.
Yue điều khiển Diêm Vương chạy thêm một quãng thời gian nữa cho đến giữa trưa thì dừng nghỉ ven một cái hồ có một rừng cây nhỏ, tên là Hồ Mận, không nằm trên các tuyến đường giao thông thông dụng (Diêm Vương có khả năng chạy trên các địa hình phức tạp nên Yue chọn lộ trình gần như thẳng theo đường chim bay mà chạy, không cần chạy theo các con đường lộ mà các đoàn xe vận tải hay chạy).
Ven Hồ Mận chỉ có một thôn rất nhỏ làm nông nghiệp, với khoảng trên dưới hai trăm hộ dân. Nó thuộc khu vực ngoại vi xa xôi của thị trấn Sacti, cách đó khoảng hai mươi cây số về phía Đông Bắc.
Yue không có ý định cho xe chạy vào thôn, mà dừng ở phía bên kia Hồ Mận, đối lập với thôn. Khi dừng nghỉ, Yue cùng Ron bắt đầu chỉ dẫn các thành viên mới chuẩn bị bữa trưa chung đầu tiên của nhóm.
Green, Nars và Sierria hào hứng trải nghiệm nhà vệ sinh và khoang nhà tắm của xe Diêm Vương. Nguồn nước sạch đã có sẵn từ Hồ Mận, bọn họ chỉ việc dùng ma pháp di dời vài khối nước lấp đầy bồn tắm và két nước trong nhà vệ sinh là có thể tận hưởng và sử dụng. Với nhân số toàn bộ là ma pháp sư và thần lực sĩ, chỉ cần vật tư đầy đủ, ai cũng có thể thưởng thức tiện nghi sinh hoạt cực kỳ thoải mái, ngâm mình trong nước ấm, đứng dưới vòi sen xả nước mát, trong khi nhìn ra cửa sổ ngắm phong cảnh thiên nhiên hữu tình.
Trong lúc đó, Nick và Ron chuẩn bị bữa trưa. Nick phụ giúp cũng như trầm trồ xem Ron dùng kỹ năng thần lực để nấu nướng. Ron thì vừa thuần thục ướp gia vị cho các loại thịt thà, trực tiếp dùng kỹ năng thần lực chặt, thái, tẩm, giã, nướng, hấp các loại nguyên liệu đồ ăn, vừa ngắn gọn giảng giải cho Nick nghe công dụng và tác dụng từng loại gia vị, cách ướp các loại thịt cho các món khác nhau, cách canh độ chín v.v.. Nick ở một bên lắng nghe Ron giảng giải, cũng thỉnh thoảng đi lấy vật liệu cho Ron từ khoang vật tư theo yêu cầu chỉ đạo của Ron – cũng đồng thời để ghi nhớ thứ tự, vị trí các loại vật tự mà Diêm Vương mang theo, cũng như đầy hứng thú quan sát cách Ron vận dụng kỹ năng thần lực nấu nướng. Dù không quá ngạc nhiên thấy Ron thoải mái phung phí năng lực của mình cho việc nấu nướng, nhưng Nick vẫn rất thích thú và ngạc nhiên ngắm nhìn Ron trổ tài đầu bếp. Nick hiểu, để có thể tự nhiên tùy ý vận dụng kỹ năng như Ron đang làm, đòi hỏi phải trải qua rất nhiều năm rèn luyện miệt mài không ngừng. Đằng sau sự thoải mái dễ dàng làm việc của Ron, là vô số công sức lao động và rèn luyện với ý chí kiên cường.
Sau khi tắm rửa vệ sinh, thần thái sáng láng, ba cô gái gia nhập Nick, theo phân phó của Ron bày biện khu vực ăn trưa.
Ron chỉ cho họ vị trí các thiết bị đồ dùng như bàn ghế, tấm trải, phông bạt, bát đĩa khăn khố cất trong khaong vật tư, cũng như cách thao tác để đóng mở, lấy cất đồ dùng, và bày biện ra một bàn tiệc dã ngoại xinh đẹp hoành tráng cho sáu người.
Còn Yue thì do đảm nhiệm vai trò tài xế, đã dùng ma pháp liên tục mấy giờ đồng hồ, hắn được đặc cách nghỉ ngơi. Yue cởi đồ Darth Vader, mặc quần lót nhảy ngay xuống Hồ Mận bơi lội tầm nửa tiếng, sau đó khoan khoái lên bờ đánh một giấc trưa nhỏ cho tới khi được đồng bạn gọi dậy ăn.
Lần đầu tiên thưởng thức tài trù nghệ của Ron, cả bốn người mới đều rất vui vẻ và nhất trí chỉ cần tài nấu ăn của Ron thôi là đủ để vọn họ bầu Ron làm trưởng nhóm Rance rồi!
Bữa trưa nghỉ ngơi của nhóm Rance kéo dài đến tận ba giờ chiều, do đồ ăn quá ngon khiến cả bọn ăn rất nhiều và ăn xong thì chỉ muốn híp mắt nằm thiu thiu bên hồ nước. Sau đó cả bọn thu thập chùi rửa các thứ, cất lại ngăn nắp vào xe rồi tiếp tục khởi hành.
Yue điều khiển xe chạy đến tối. Thời gian mặt trời mọc và lặn ở Grundig đại lục không đổi trong suốt năm. Theo phán đoán của Yue, có hai khả năng làm điều này xảy ra, hoặc là Grundig đại lục nằm gần xích đạo của Ether, hoặc là trục quay của Ether vuông góc với mặt trời của nó, dó đó không xuất hiện hiện tượng ngày ngắn đêm dài thay đổi theo mùa rõ rệt như các vùng ôn đới ở Trái Đất. Bởi vì phía bắc Grundig đại lục hẳn là lạnh hơn phía nam, cho nên Yue cho rằng khả năng thứ hai là yếu tố chính. Thường thì đến sáu giờ là trời bắt đầu giảm nắng, bảy giờ là hoàng hôn buông xuống và từ sau bảy giờ rưỡi là trời tối hẳn.
Do Diêm Vượng không chạy theo đường lộ có sẵn mà đi băng đồi vượt suối theo đường thẳng nên khi trời tối bắt buộc phải giảm tốc và bật đèn pha để tránh đâm phải chướng ngại vật. Bình thường các loại nguồn sáng đi đêm của người dân trên Grundig là đuốc, hoặc trên các xe vận tải là đèn bão, đèn dầu, hoặc đối với xe ma năng hay dành cho giới nhà giàu, quân đội là đèn ma năng, với chi phí khá đắt đỏ bù lại độ chiếu sáng tốt hơn nhiều đèn dầu hay đuốc. Đèn pha trên Diêm Vương cũng là thứ mới lạ đối với Green, Nars, bởi nó hoạt động theo nguyên lý tương tự đèn LED, nhưng chất liệu là một loại thạch anh quý tên là Siliced có khả năng phát sáng mạng khi bị kích thích điện, được cung năng bởi dynamo phát điện công suất thấp từ động cơ của Diêm Vương.
Siliced là một trong những khoáng vật hiếm thu thập chủ yếu từ khu vực phía Đông Bắc Grundig, gần khu vực cấm địa là rặng núi Hive. Đặc tính phát sáng khi có kích thích điện từ của chúng được phát hiện và ghi chú bởi các ma pháp sư từ vài thế kỷ trước, nhưng ít có ứng dụng rộng rãi bởi cho đến tận ngày nay loài người còn chưa khai phá ra cách lợi dụng hiệu quả điện năng. Chỉ một số ít khu vực nghiên cứu và nhà máy đặc biệt mới sử dụng công nghệ đèn bằng Siliced, và đại đa số chúng thuộc sở hữu của Giáo đình và các học viện ma pháp hay cơ sở nghiên cứu quân sự cao cấp của một vài quốc gia – những nơi có thể thường xuyên tạo ra và sử dụng lôi sét.
Sierria có nghe nói qua về đèn pha sử dụng Siliced, nhưng cũng ngạc nhiên thích thú khi thấy Yue ứng dụng nó vào xe việt dã, vì quả thực hiệu quả của nó rất tốt.
Khoảng chín giờ tối, nhóm Rance rốt cục chạy đến gần thủ đô Venize. Sau khi tham khảo ý kiến các thành viên, Ron quyết định đợi sáng hôm sau mới vào thủ đô, tối nay cả bọn sẽ ngủ ngoài thiên nhiên với xe Diêm Vương, để mọi người làm quen với việc phân phối ngủ trại.
Các hàng ghế trên khoang trước của xe Diêm Vương có thể gấp lật chuyển hóa thành ba cái giường đơn nệm da khá thoải mái, và Sierria cùng hai cô gái được ưu tiên hưởng dụng chúng. Ron và Nick sẽ thay phiên nhau trực đêm bên ngoài, ngủ ở hai bên sườn xe, đã được mở cánh gắn vải bạt thành hai túp lều lớn đầy đủ tiện nghi. Riêng Yue thì chọn chui vào trong Hắc Vô Thường ngủ. Mọi người cho rằng Yue có sở thích kỳ quái, chỉ riêng Ron biết lý do Yue quyết định như vậy.
Khuya hôm đó, trừ Yue, cả bọn đều đi ngủ trễ. Sau khi tắm rửa, Green và Nars nằm trong khoang trước tâm sự rủ rỉ với nhau rất lâu trước khi đi ngủ. Còn Sierria thì nhảy ra lều ngoài cùng Nick hỏi thăm chuyện Ron, chủ yếu là kinh lịch và kinh nghiệm sống trong rừng của hắn. Yue thì vừa chui vào Hắc Vô Thường tầm mười phút là mọi người có thể nghe tiếng ngáy nhè nhẹ của hắn – Yue bị tật ngủ ngáy bẩm sinh, cũng may là không lớn lắm, và hắn chỉ ngáy khi ngày hôm đó hoạt động nhiều và mệt mỏi.
Sáu giờ sáng hôm sau, mọi người lục tục dậy, làm vệ sinh cá nhân và chuẩn bị đến thủ đô Venize.
Ban đầu, các thành viên mới cho rằng mình sẽ có một chuyến hành trình theo cách thông thường. Do đó việc nai nịt quần áo cẩn thận là bắt buộc và dự trù sử dụng trang phục cẩn thận để luôn có đủ quần áo để thay. Nhưng bọn họ vui vẻ phát hiện Diêm Vương khá tiện nghi, có thể tắm rửa thường xuyên, có thể giặt giũ phơi đồ trong khi di chuyển. Thế là bọn họ đều cởi bỏ những trang phục dã ngoại cất, chuyển sang mặc quần áo nhẹ nhàng thoải mái như Ron. Sierria thậm chí lôi váy ra mặc. Green và Nars thì không đem theo váy mà chỉ có trang phục thám hiểm và đi rừng, nhưng bọn họ nhanh chóng lên kế hoạch mua sắm thêm áo váy bình thường khi tới Venize. Yue cũng không mặc nguyên bộ Darth Vader, mà chỉ đeo một balo nhỏ bên trong có thiết bị tesla và đeo dây lưng có pin.
Bọn họ chỉ cách Venize khoảng hai mươi cây số, nên quyết định chạy vào trung tâm Venize rồi mới ăn sáng.
Cả nhóm Rance hiện tại trông như một đám chậm theo đoàn xe tải trên đường quốc lộ dẫn vào phía tây thủ đô Venize của nước Cộng hòa Frei.
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3