Chương 35: Bí đỏ thật sự không làm gì sai


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

Túc Minh Khiêm thình lình đứng dậy!

Cử động đột ngột khiến tim Lịch Duyệt Tinh run lên, tay rung một cái, bất cẩn nhấp tắt khung chat vốn ấn mở.

Lúc này, bé tí hon ra khỏi phòng tới bên cạnh bí đỏ trong sân.

Lời dẫn hệ thống lại đổi mới lần nữa.

【Túc Minh Khiêm nhìn kỹ bí đỏ】

Bé con định làm gì?

Nhóc ghét bí đỏ cơ mà? Sao tự nhiên lại bắt đầu nghiên cứu bí đỏ rồi vậy?

Lịch Duyệt Tinh thắc mắc, tất cả những chuyện xảy ra hôm nay đều khiến hắn nghi ngờ. Thế cho nên hắn quyết định… động chẳng bằng tĩnh, tạm thời không vội làm chi, âm thầm quan sát một lúc, chờ có manh mối rồi thì tùy cơ ứng biến.

Hắn thấy nhóc tí hon nhìn bí đỏ một lúc, đột nhiên vươn tay ngắt một quả bí từ trong ruộng.

Hái bí đỏ có thể làm gì… bình thường đều để ăn nhỉ.

Vậy là bé con đã vượt qua nỗi sợ bí đỏ, quyết định tăng chủng loại món ăn cho mình?

Lịch Duyệt Tinh phỏng đoán theo lẽ thường.

Sau đó hắn phát hiện nhóc tí hon cầm con dao nhỏ, tách phần đáy bí, khoét rỗng tất cả hạt bên trong, tiếp đấy cắt mắt, mũi, miệng bên ngoài quả bí.

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn nhận ra suy đoán ban nãy của mình không phải suy nghĩ của Túc Minh Khiêm.

Nhưng cách làm trước mắt này trông quen quen.

Chắc thế.

Lịch Duyệt Tinh đoán tiếp.

Bé con đột nhiên hào hứng định làm đèn bí đỏ?

Hắn bình tĩnh tiếp tục quan sát.

Sau khi nhóc tí hon làm xong đầu bí đỏ thì đặt nó xuống bãi cỏ. Tiếp đó cậu quay về phòng, ôm cải thảo xé ra ban nãy vào lòng rồi lại đi ra sân, đặt từng chiếc lá lên đầu bí đỏ.

Lời dẫn đổi mới.

【Túc Minh Khiêm hóa trang cho bí đỏ】

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn phát hiện mình bắt đầu không nhìn thấu hành động của nhóc tí hon.

Hắn trơ mắt nhìn từng lớp từng lớp lá cải thảo xếp chồng trên đỉnh đầu bí đỏ, làm thành tóc cho nó.

Cái đầu bí đỏ này bắt đầu trở nên khôi hài…

Mà khi nhóc tí hon rời đi lần nữa và trở lại với một chiếc rìu, trong sự hài hước dường như thêm chút kinh dị.

Nhưng Lịch Duyệt Tinh vẫn ổn.

Hắn nghĩ, Túc Minh Khiêm định thu hoạch bí đỏ chăng? Tuy cầm rìu thu hoạch bí đỏ nhìn sao cũng thấy kỳ, nhưng chắc là bé con thấy liềm cùn, nên lấy thứ sắc hơn liềm…

Rìu nhấc lên cao. Hạ mạnh xuống.

Một tiếng “Ầm”.

Lá cải thảo văng tứ tung.

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn bỗng toát mồ hôi, không khỏi kéo nhẹ áo tản nhiệt, thở một cái rồi lại nhìn màn hình.

Trong màn hình, nhóc tí hon vẫn đang chặt bí đỏ.

Trên đầu cậu yên ổn, mặt mày cũng bình tĩnh, thế cho nên hoàn toàn không thể phân tích tâm trạng lúc này của cậu, chỉ có thể thấy rìu giơ lên hạ xuống, rồi lại giơ lên hạ xuống.

Chớp mắt mấy cái, đầu bí đỏ đã thành bí đỏ nát.

Mà lúc này, lời dẫn hệ thống mới lững thững tới muộn.

【Túc Minh Khiêm chặt bí đỏ thành bí đỏ nát】

Mồ hôi vã ra biến thành mồ hôi lạnh.

Lịch Duyệt Tinh cảm giác người mình lạnh căm căm.

Hắn không khỏi thấy may mắn.

May mà mình không xúc động, không lên tiếng ngay từ đầu mà bí mật quan sát, nếu không thì thật sự chẳng biết dưới những con chữ bình tĩnh này lại ẩn chứa hình ảnh giàu sức chấn động đến thế.

Hắn không nhịn được lại quay đầu nhìn, nhìn hệ thống bình tĩnh tường thuật trước khi hắn chưa tới.

Cứ cảm thấy bình tĩnh là giả.

Bên dưới sự bình tĩnh, sóng cả dữ dội.

Nội tâm Lịch Duyệt Tinh đã dao động mãnh liệt, nhưng nhóc tì trong game vẫn không định bỏ qua cho hắn, vẫn đang đi đi lại lại.

Đối phương nhặt lá cải thảo và vụn bí đỏ bị chặt thành từng mẩu rải rác đầy sân.

Định làm gì đây?

Lịch Duyệt Tinh nơm nớp lo sợ.

Đừng bảo còn định quất xác nhé?

Hắn nín thở tập trung nhìn, phát hiện Túc Minh Khiêm mang những thứ này vào bếp, sau đó vứt lá cải thảo vào thùng rác.

Lịch Duyệt Tinh thở phào nhẹ nhõm.

Hiểu rồi, dọn dẹp đồ, mình đã bảo mà, chặt thành như thế rồi thì còn muốn thế nào nữa…

Sau đấy hắn thấy nhóc tí hon bỏ vụn bí đỏ vào bồn rửa, vớt ra, gọt vỏ, ném vào nồi, bật bếp, đổ nước, nấu.

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn không khỏi để điện thoại xuống, đứng dậy, cầm bình giữ nhiệt của mình uống một hớp nước ấm cho đỡ sợ.

Hết sợ rồi thì nói thật, Lịch Duyệt Tinh lại rầu.

Tình hình nghiêm trọng rồi.

Cách giải quyết vấn đề hiện tại tốt nhất, đương nhiên là tìm bé con hỏi cho rõ ngọn ngành vì sao mà nhóc tức giận.

Thế nhưng, giờ nhóc con y chang con nhím lại còn mọc gai ngược.

Căn bản là chưa động đến nhóc mà nhóc đã tự giảm thiện cảm rồi, giảm như vỡ đê, bảo mình có bị ngu mà đi hỏi thẳng, thế chả phải là độ thiện cảm thành tuyết lở à?

Phải nghĩ cách ổn thỏa hơn.

Không thì… dỗ nhóc trước?

Trước hết là để nhóc ổn định rồi tiến hành theo chất lượng, chậm rãi tìm tòi chân tướng?

Lịch Duyệt Tinh suy nghĩ một lúc, cảm thấy đây có thể xem là một cách, nhưng cụ thể phải dỗ thế nào thì lại là vấn đề.

Lịch Duyệt Tinh tự suy ngẫm một hồi, không có ý tưởng gì. Thế là hắn lên mạng, một lần nữa mở trang truyện nữ, các đại thần truyện nữ, vất vả cho các bạn rồi ——

Sau khi lùng tìm một lượt, Lịch Duyệt Tinh đã có ý tưởng đại khái.

Hắn tính sẵn trong lòng, bắt đầu chuẩn bị.

Trước hết, để hộp thuốc lên bàn khơi gợi sự quan tâm của đối phương, đây là phương án hữu hiệu đã được nghiệm chứng.

Tiếp đấy, tìm cục tẩy to trong nhà, bên trên viết tên Túc Minh Khiêm rồi vẽ phiên bản chibi của nhóc tí hon. Đây là chuyện đã hứa trước đấy, đã hứa thì nhất định phải làm.

Kế đó lấy một tờ giấy trắng, viết một câu làm nổi bật nét chính.

Cuối cùng, kết hợp ba thứ này lại chụp kiểu ảnh.

Tất cả đã chuẩn bị xong, Lịch Duyệt Tinh vào game lần nữa.

Hắn vẫn không vội lên tiếng mà bí mật quan sát trước. Chờ phát hiện nhóc tí hon đang ngồi trước bàn, yên lặng ăn bí đỏ hấp, hắn… vẫn cảm thấy rét lạnh.

Cơ mà không sợ.

Chỉ cần dùng trái tim, tin rằng có thể dỗ được bé con.

Lịch Duyệt Tinh ổn định tâm trạng, bắt đầu hành động.

Hắn gửi một tin nhắn: “Bé con ơi~”

Màn hình xuất hiện, Túc Minh Khiêm đang ăn cơm ngẩng đầu lên: “Bạn tới rồi à?”

Lịch Duyệt Tinh: “Ừ, nãy bận tí việc nên tới muộn.”

Túc Minh Khiêm: “Bạn ăn trưa chưa? Thuốc đâu?”

Lịch Duyệt Tinh chỉ chờ câu nói này của nhóc con!

Hắn gửi bức ảnh mình đã chuẩn bị cẩn thận: “Ăn rồi 😁”

Chữ viết đi kèm ảnh xuất hiện cùng lúc trong màn hình.

Si-rô và thuốc cảm đặt trên mặt bàn, một tờ giấy đè bên dưới si-rô.

Không biết tờ giấy xé từ đâu mà mép bị xé không đều, bên trên viết một dòng chữ.

“Đã uống thuốc, cũng nghỉ ngơi thật tốt rồi”

Bên dưới còn có hoa văn.

Túc Minh Khiêm nhìn thấy tên và ảnh bán thân phiên bản chibi của mình. Cậu ngay nhớ ngay tới chuyện hôm qua Lịch Duyệt Tinh bảo về sẽ khắc con dấu cho mình.

Cậu bất chợt cảm thấy phức tạp.

Rõ ràng là cậu bắt đầu khắc con dấu định tặng Tây Mộc trước, nhưng người khắc xong, lại là Tây Mộc.

Sau nỗi phức tạp, một chút áy náy cuồn cuộn tuôn ra từ tâm hồ hỗn loạn.

Cậu giơ tay lên, bóc tấm ảnh ra khỏi màn hình ánh sáng, cầm trong tay yên lặng ngắm nhìn.

Vừa lấy xuống, cậu chợt phát hiện một vấn đề.

Thứ màu vàng ở mép ảnh, bên trên có con mèo xanh đỏ đáng yêu là…?

Túc Minh Khiêm: “Thứ màu vàng này là cái gì thế?”

Lúc giọng nói trong điện thoại truyền ra, Lịch Duyệt Tinh ngây người.

Hắn từng mô phỏng phản ứng của Túc Minh Khiêm rất nhiều, nhưng thật sự không ngờ tới tình huống này.

Con dấu anh cố ý khắc, lời anh cố ý viết không hay? Không khiến nhóc cảm động à?

Tại sao phải để ý bình giữ nhiệt sơ ý lọt vào khung ảnh…

Lịch Duyệt Tinh hơi khó hiểu song cũng không rề rà, hắn tiện tay cầm bình giữ nhiệt chụp một tấm gửi đi: “Bình giữ nhiệt của tôi đấy.”

Toàn cảnh bình giữ nhiệt xuất hiện.

Trên thân bình vàng nhạt, đủ thể loại mèo ngây thơ đáng yêu đọc sách hoặc uống trà, hoặc nhào chơi với cuộn len. Nhìn kỹ một chút, những hình vẽ trên thân bình hình như nổi lên.

Bình giữ nhiệt đáng yêu thế này…

Túc Minh Khiêm cảm giác trái tim lặng im đột nhiên đánh trống hò reo.

Cậu cẩn thận: “Cái bình giữ nhiệt này trông đáng yêu quá…”

Lịch Duyệt Tinh nhìn +1 nhỏ nhắn trên đỉnh đầu đối phương, đáp: “Đáng yêu lắm.”

Lại một cái +1.

Túc Minh Khiêm uyển chuyển thăm dò: “Thì ra Tây Mộc thích đồ đáng yêu à?”

Lịch Duyệt Tinh: “Bình thường.”

Trong màn hình không có động tĩnh.

Lịch Duyệt Tinh không có tí liêm sỉ nào đổi giọng: “Ai lại ghét đồ đáng yêu cơ chứ?”

Lại một cái +1!

Túc Minh Khiêm: “Tôi cũng nghĩ thế.”

Lịch Duyệt Tinh cảm thấy mình lờ mờ mò được chiến thuật.

Hắn quyết định chủ động ra quân, thử dò xét: “Thật ra trong nhà tôi vẫn còn mấy món nho nhỏ đáng yêu…”

Đột nhiên +3!

Lòng tin của Lịch Duyệt Tinh tăng mạnh: “Trước đấy tôi vẫn luôn nhìn nhóc, giờ nghỉ thì cũng nghỉ rồi, hay là tôi tìm chúng chụp hình cho nhóc xem nhé?”

Đột nhiên +10!

Thậm chí còn có một cái emoji hạnh phúc nhảy ra khỏi đầu Túc Minh Khiêm.

Lịch Duyệt Tinh nghe thấy tiếng của đối phương, giọng nói kia vừa nhanh vừa vui vẻ, đồng ý không thể trôi chảy hơn nữa cứ như sợ hắn đổi ý vậy.

“Ừm, phiền bạn quá”

Lịch Duyệt Tinh rời máy tính.

Hắn bắt đầu tìm kiếm món đồ mình cảm thấy đáng yêu trong nhà, lần lượt chụp cho Túc Minh Khiêm xem.

Một số đồ uống rượu, bộ ấm chén tinh xảo.

Không tăng độ thiện cảm.

Một vài món trang trí nhỏ bằng gỗ ngọc.

Độ thiện cảm +1+2.

Một ít trứng gacha (1) trò chơi.

Không tăng độ thiện cảm.

Một con gấu nhỏ màu hồng.

Độ thiện cảm +50.

Lúc con số này nhảy ra từ trong màn hình, Lịch Duyệt Tinh xém tưởng mình nhìn nhầm.

Hắn vô thức dụi mắt nhìn lại.

Phát hiện độ thiện cảm thật sự tăng thêm 50, chẳng những thế, Túc Minh Khiêm còn vươn tay lần nữa, bóc bức ảnh con gấu hồng phấn này ra khỏi màn hình, đặt chung với bức ảnh bình giữ nhiệt màu vàng ban nãy.

Lịch Duyệt Tinh rơi vào trầm tư.

Chẳng nhẽ… bé con thích những thứ liên quan đến động vật?

Hắn lục lọi trong nhà, tìm được con chim cánh cụt màu đen vừa bựa vừa đáng yêu, chụp một tấm gửi vào.

Độ thiện cảm không nhúc nhích tí ti.

Nhóc con còn chẳng thèm nhìn nhiều hơn.

Thế là Lịch Duyệt Tinh dời tầm mắt lên gấu nhỏ hồng phấn, hắn đổi cách nghĩ, cầm điện thoại đi khắp nhà kiếm đồ màu hồng… Vất vả lắm mới tìm được một cái bình màu hồng trong bếp và đôi găng tay rửa bát màu hồng.

Cái sau quả thực quá kỳ dị, vậy nên Lịch Duyệt Tinh chỉ lau bình gia vị màu hồng bằng khăn giấy, đặt trên bàn sách chụp một bức rồi gửi cho bé con.

Một cái +50 nữa!

Lại thêm một đợt lớn!

Không thắc mắc nữa, lúc này Lịch Duyệt Tinh thật sự đã hiểu rồi.

Hắn bắt đầu suy nghĩ.

Trong nhà còn đồ gì màu hồng phấn không nhỉ?

Câu hỏi này hơi khó. Thật sự nghĩ chẳng ra.

Bé con của mình vừa là bé con nhát gan, vừa là bé con ngoài lạnh trong nóng, thậm chí là bé con mê giọng, giờ còn là bé con mê màu hồng cuồng sự đáng yêu.

Thiết lập của nhóc nhiều ghê luôn.

Với cả, con trai mà thích màu hồng thế này, có ổn thiệt không…

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3