Thấy Mộ Trường Phong ăn một bát mì thấy đáy, Vinh Thành không khỏi trêu nói: “Ngày hôm nay Trường Phong của chúng ta, thực sự là khác với người thường a!” Hẳn là qua cả buổi trưa nay làm cho cậu đói bụng lắm? Lúc thường cho cậu ăn mì cũng không có bộ dáng hữu tư hữu vị này.
Mục Trường Sinh bỗng nhiên nhấc lên mí mắt nhìn hắn, “Ngươi là thật tâm đối tốt với Trường Phong?”
Lời này nghe vào trong tai Vinh Thành nghĩa hoàn toàn khác, hắn cảm giác lỗ tai có chút nóng lên, nhìn bộ dáng Mộ Trường Phong mặt đầy nghiêm túc, liền cười nói: “Đương nhiên là thật sự, biển cạn đá mòn cũng không thay lòng đổi dạ.”
Mục Trường Sinh rốt cục yên tâm, không có ai có thể nói dối dưới ngôn linh của hắn. Từ khi nhìn thấy Vinh Thành, ngoại trừ lúc nãy quá mệt mỏi mà ngủ, hắn vẫn luôn phân ra một phần tâm tư quan sát hắn, bất kể là thái độ đối phương rất quen thuộc còn không tự chủ lộ ra quan tâm đều có thể nhìn ra hắn và Trường Phong quan hệ thật sự không tệ, lần thăm dò cuối cùng này chứng minh hắn không có nhìn lầm người.
Vinh Thành bị ánh mắt nghiêm túc của Mục Trường Sinh làm cho không được tự nhiên, anh thấy bát cậu trống trơn, hỏi: “Làm sao, có phải mì hôm nay cực kì ngon?”
Mục Trường Sinh nghe vậy gật đầu nói: “Ăn thật ngon.”
Vinh Thành sững sờ, lúc này lời kịch không đúng a! Lại nghe Mục Trường Sinh nói tiếp: “Đáng tiếc, mùi vị có chút giả.”
Đương nhiên giả! Cũng không phải thật sự dùng sườn kho làm được! Vinh Thành bình thường chưa từng có nghĩ tới cái vấn đề này, ai ăn mì ăn liền còn có thể tính toán mùi vị của nó giả không giả a, mà bây giờ thấy Mộ Trường Phong dùng một loại biểu tình đặc biệt nghiêm túc nói ra câu nói này, lại nghĩ đến bộ dáng hắn ngày thường, Vinh Thành đột nhiên cảm giác thấy Trường Phong bộ dáng này thật manh manh đát, không nhịn được bật cười.
“Cậu nếu ở trước mặt fans hâm mộ cũng bộ dạng này, phỏng chừng không chỉ hấp dẫn mấy thiếu nữ.” Chắc là sẽ tăng thêm một làn sóng lớn các “thân nương” a.
“Ta không phải Trường Phong.” Mục Trường Sinh gác lại đũa.
Vinh Thành bắt đầu thu thập bát đũa, phối hợp nói; “Được, diễn đến nghiện? Được nha, như vậy xin hỏi tôn tính đại danh vị công tử này a.”
“Ta họ Mục, tên Viễn, chữ Trường Sinh.”
Mục Trường Sinh nói xong, xem bộ dáng Vinh Thành mạn bất kinh tâm, nói tiếp: “Ta cũng không có lừa ngươi, ta đích xác không phải Trường Phong. Ta là ca ca sinh đôi của Trường Phong, Mục Trường Sinh.”
“Vâng vâng, công tử ngài nói cái gì chính là cái đó.” Vinh Thành tâm tình không tệ, hắn cầm chén đũa bỏ vào trong bồn, cũng không chờ người giúp việc ngày mai đến rửa, trực tiếp mang găng tay bắt đầu rửa chén.
“Nếu có chứng cứ chứng minh ta không phải Trường Phong, ngươi sẽ chịu gì?”
Vinh Thành nở nụ cười, cúi đầu tiếp tục rửa chén, tùy ý nói: “Vậy tôi liền đem cái chén trong tay này ăn hết.”
Mục Trường Sinh nhìn bát sứ trong tay hắn in hoa sen vàng, hai tay lồng vào trong tay áo đi về phòng khách, sự thực bày ở nơi đó, Vinh Thành không tin cũng phải tin.
Vinh Thành rửa chén xong đi ra, liền nhìn thấy Mục Trường Sinh ngồi trên ghế salông ở phòng khách, cúi đầu xem dao gọt hoa quả trong tay, ngón tay vuốt ve trên mặt dao, không biết đang suy nghĩ gì.
“Người lớn như thế còn chơi dao? Trường Phong ngươi năm nay mới mấy tuổi a?” Vinh Thành cười nói: “Lại đây, ta giúp ngươi đem tóc bỏ đi.” Nói xong hắn mở cửa phòng huấn luyện đi vào.
Mục Trường Sinh ngẩng đầu liếc mắt cửa phòng huấn luyện rộng mở, đứng dậy đi vào.
Vinh Thành ra hiệu Mục Trường Sinh ngồi vào trước kính hóa trang trong phòng huấn luyện, cầm lấy công cụ để bỏ đi tóc giả.
Chỉ là mới vừa tiếp xúc đến tóc Mục Trường Sinh, hắn liền ngây ngẩn cả người, phản ứng đầu tiên là, ồ? Đây là tóc giả nơi nào sản xuất, chất lượng không sai a! Nhu thuận bóng loáng, cũng có thể đi quảng cáo dầu gội đầu rồi! Đệ nhị phản ứng là, ngọa tào sợi tóc này là thật! Mộ Trường Phong để tóc dài như vậy vào lúc nào? Chờ chút sáng sớm cậu ta rõ ràng vẫn là tóc ngắn!
Mục Trường Sinh ngồi ở trước kính hoá trang, từ gương nhìn được rõ ràng, chống lại ánh mắt không thể tin nổi của Vinh Thành.
Ánh mắt Vinh Thành có chút tan rã, hắn sờ sờ mái tóc Mục Trường Sinh ở bên kia mỗi ngày dùng vật liệu thiên nhiên “Tỉ mỉ chăm sóc”, trong ánh mắt có chút sắc bén của Mục Trường Sinh nặn nặn mặt của hắn, lẩm bẩm nói: “Lẽ nào ta là tại nằm mơ?” Hắn định bấm thịt của chính mình, bỗng nhiên lại nhớ tới khoa học chứng minh cho dù đang nằm mơ, bấm thịt của chính mình cũng vẫn đau, đơn giản không bấm, cũng không lại nắm tóc Mục Trường Sinh, mà là nghi ngờ nói: “Kỳ quái, mình ngủ lúc nào?”
“Ngươi không phải đang nằm mơ, ta nói rồi, ta không phải Trường Phong, ta là ca ca sinh đôi của Trường Phong, Mục Trường Sinh.”
Vinh Thành giật mình một cái, hắn tỉ mỉ quan sát ngũ quan Mục Trường Sinh. Xác thực, Mục Trường Sinh cùng Mộ Trường Phong lớn lên rất giống nhau, mà nhìn kỹ, vẫn có thể phân ra khác nhau, Mục Trường Sinh so với Trường Phong thon gầy hơn một chút, sắc mặt cũng tái nhợt, điểm khác biệt nhỏ bé đến cực kỳ này dễ dàng bị bỏ qua, nếu như không phải người hết sức quen thuộc, căn bản là không có cách nào nhận biết.
“Làm sao có thể chứ? Ca ca Trường Phong…” Vinh Thành ngừng lại, hắn chợt nhớ tới Trường Phong từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, cha mẹ và năm tháng cụ thể sinh ra đều không rõ, ai cũng không thể khẳng định Trường Phong không có ca ca! Đặc biệt là dáng dấp còn gần như giống nhau! Tướng mạo tương tự chính là người không phải là không có, mà giống nhau đến nước này, muốn nói không có liên hệ làm sao có khả năng!
“Cậu là ca ca Mục Trường Sinh, vậy đệ đệ cậu Trường Phong đâu?”
“Không biết.”
Vinh Thành: “…”
Nửa giờ sau, Vinh Thành ngồi ở phòng khách trên ghế salông, bưng đầu, cảm giác đầu của chính mình đều đã bị những ý nghĩ ngổn ngang kia nhồi đầy, anh mang về Mộ Trường Phong không phải Mộ Trường Phong mà là Mục Trường Sinh, cậu ta nói cậu ta là từ một thế giới khác tới, cậu ta nói là bởi vì biết anh là người đại diện cho đệ đệ Mộ Trường Phong nên mới cùng anh trở về.
Anh buồn bực mà nắm tóc, nhìn người kia rõ ràng chỉ là ngồi ở trên ghế sa lon, nhưng thật giống như đang ở thư phòng cổ kính ôn tập thi thư, nhất thời cảm thấy càng thêm phiền não, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tại sao hắn dĩ nhiên cảm thấy cái ghế sô pha dưới mông Mục Trường Sinh cũng đột nhiên trở nên vô cùng cao lớn?!
Vinh Thành không thể không tin tưởng Mục Trường Sinh nói, không đề cập tới tóc Mục Trường Sinh, chính là một thân khí chất đặc biệt cũng không phải Mộ Trường Phong có thể mô phỏng theo mà có được, Mộ Trường Phong chỉ là kỹ năng diễn xuất tốt cũng không phải thật sự quý công tử từ bên trong thế gia mà ra.
“Làm sao bây giờ a làm sao bây giờ?” Từ khi tiếp nhận hiện thực, Vinh Thành vẫn luôn ở trạng thái buồn bực, Mộ Trường Phong không một tiếng vang chạy đi, đến bây giờ còn không trở về, một mình hắn ở bên ngoài không biết có thể bị nguy hiểm hay không, nhưng là bây giờ cũng không thể đem Mục Trường Sinh mới vừa xuyên việt tới cái gì cũng không biết bỏ lại nhà trọ a!
Không đúng, xuyên qua?
Vinh Thành bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, hắn nhìn về phía ngồi ở đó một bên Mục Trường Sinh, hỏi: “Ngươi nói là từ một thế giới khác xuyên việt tới, Trường Phong là đệ đệ ngươi, nói như vậy, Trường Phong cũng là?”
Nghe vậy, Mục Trường Sinh gật đầu nói: “Không sai, Trường Phong là đệ đệ ta, tự nhiên cùng một thế giới với ta. Năm ấy Trường Phong sáu tuổi đi lạc, ta tìm mười mấy năm vẫn luôn không tìm được nửa điểm tung tích của nó, bây giờ nghĩ lại, hẳn là lúc nó năm ấy sáu tuổi, đã đến nơi này của các ngươi, ân, ấn theo cách nói của các ngươi, là xuyên việt đến thế giới này.”
“Trước tiên không quản xuyên qua không xuyên qua, đã trễ thế này, Trường Phong cả ngày không tin tức, một mình cậu ấy ở bên ngoài có thể hay không gặp phải nguy hiểm gì?” Vinh Thành bỗng nhiên đứng lên, “Không được, tôi phải đi ra ngoài tìm xem.”
“Không cần. Vô luận Trường Phong hiện tại chạy đi nơi nào, cũng sẽ không gặp nguy hiểm, ta hiện tại liền thi thuật triệu hoán nó về đây.” Mục Trường Sinh thần sắc nhàn nhạt, trong mắt cũng không tự chủ lộ ra mấy phần vui sướng, rốt cục cũng nhanh gặp được Trường Phong.
“Triệu… Triệu hoán!” Vinh Thành trợn mắt ngoác mồm, họa phong làm sao lập tức từ phổ thông xuyên qua biến thành huyền ảo?
Mục Trường Sinh gật đầu, thần sắc nghiêm túc, “Bất quá, ta cần sự giúp đỡ của ngươi.”
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3