Chương 17: Chuẩn bị


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác

Truyện Bóng Tối Trước Bình Minh

Chương 17: Chuẩn bị

Ba ngày sau thông tin trại thợ săn Hoàng Long bị hủy diệt truyền ra khiến cả nước chấn động. Phải biết trại thợ săn Hoàng Long là một trong ba trại thợ săn lớn mạnh nhất tại Việt Quốc, bọn chúng rất dạ hoạt, thực lực cũng không yếu, đến chính phủ vây quét cũng không tiêu diệt được vậy mà hiện tại lại bị hủy diệt rồi.

Người dân Việt Quốc nghe được tin này thì vô cùng sung sướng. Có người còn buông lời cay độc, “cái đám ác ôn này, hủy diệt hay lắm”. Những tội ác mà liên minh thợ săn gây ra ai cũng biết, đã không còn là ngày một ngày hai. Những người này ngay lúc đất nước lâm nguy đang chiến đấu với quái vật, yêu thú thì bọn chúng lại đâm sau lưng c·ướp c·ủa, g·iết người. Cho nên một khi đám người này c·hết đi thì không một ai thương tiếc mà chỉ có vui mừng. Cầu mong cho ai đó hủy diệt luôn hai trại thợ săn lớn còn lại.

Trại chủ trại thợ săn Hoàng Long mà sống lại chắc cũng rất uất ức vì đến mình c·hết như thế nào cũng không biết. Đang trăng hoa vui đùa cùng mĩ nữ thì nổ đùng một cái, thế là c·hết.

Trong nhà Trần Thái Dương lúc này, hai nữ Hà Thanh Kiều, Lý Huyền Nhi đang ngồi đối diện chằm chằm nhìn Trần Thái Dương, còn Vũ Thu Tươi thì nhu thuận ngồi bên cạnh hắn, trên bàn là một mâm đồ ăn đã bày sẵn.

Không nghĩ anh là người tổ chứ đôi cánh khủng bố đó, còn là người đứng đầu. Chật! Chật! Chị Tươi, chị nhặt được vàng rồi đó.

Hà Thanh Kiều giọng trêu chọc nói.

Vinh hạnh lắm mới được đệ nhất Đôi Cánh đại nhân nấu đồ cho ăn đó. Chúng ta mau ăn thôi.

Lý Huyền Nhi cũng không thua phụ hoạ nói. Ba nàng khi biết thân phận thật của Trần Thái Dương thì kinh ngạc không thôi, nhưng không vì Trần Thái Dương thực lực mạnh mà các nàng sợ, ngược lại các nàng lại lấy cái đó ra cứ rảnh lại trêu chọc Trần Thái Dương làm hắn đâu đầu không thôi nhưng cũng chẳng biết làm sao.

Đối diện bên kia Trần Thái Dương chỉ biết cười khổ. Lúc này Vũ Thu Tươi lên tiếng.

Hai em mau ăn đi, đừng có mà cứ hở ra là trêu chọc Thái Dương.

Chị Thu Tươi bênh người yêu ghê chưa kìa. Kiểu này chắc phải thông chi cho Bác Vũ nhanh rước con rể về thôi.

Lý Huyền Nhi nói xong nhìn về phía Hà Thanh Kiều rồi hai nàng cười phá lên.

Vũ Thu Tươi thấy bị trêu hoài liền ra sát chiêu. Nàng gắp một miếng thịt đưa đến trước miệng của Trần Thái Dương nhẹ nhàng nói.

Ăn đi anh yêu.

Trần Thái Dương hiểu ý cũng không ngại liền mở miệng ra ăn. Ăn xong còn không quên nói.

Cảm ơn em yêu.

Ở phía đối diện, người Hà Thanh Kiều và Lý Huyền Nhi nhìn một màn này liền trực tiếp đặt đũa xuống, đứng dậy không nói gì, hầm hực cầm cặp xách đi ra ngoài.

Thấy vậy hai người Trần Thái Dương và Vũ Thu Tươi nhìn nhau khé cười.

Sau đêm triền miên đó tu vi của Vũ Thu Tươi có thể nói là tăng mạnh. Qua máy đo chân khí cho thấy nàng đã tăng từ 37000 điểm chân khí lên đến 130000 điểm chân khí, gần như có thể khuy động đến pháp tắc. Còn Trần Thái Dương thì hầu như không tăng lên một tý nào, đó là do đặc thù thể chất của hắn. Hắn tu không phải chân khí mà là hỗn độn khí.

Trần Thái Dương nhìn thật sâu Vũ Thu Tươi làm cho nàng có chút ngại ngùng nói.

Sao anh cứ nhìn chằm chằm vào em thế? Mặt em có gì sao?

Thu Tươi, chắc anh sẽ đi xa một khoảng thời gian.

Vũ Thu Tươi lúc này cũng thu lại ý cười hỏi.

Anh đi bao lâu?

Từ khi nàng biết thân phận thật của Trần Thái Dương thì nàng biết hắn sẽ không ở một nơi đợi.

Nhanh nhất có thể là một tháng, hai tháng còn chậm thì có thể là một năm đến hai năm.

Em đi cùng anh.

Trần Thái Dương nghe vậy lắc đầu nói.

Em ở lại học viện tu luyện sẽ tốt hơn, với lại với tu vi của em cũng không thể ở lại nơi đó được.

Vậy em sẽ ở đây đợi anh. Nhưng anh đi đến chỗ nào đó? Có nguy hiểm không?

Vũ Thu Tươi ngả người tựa vào luồng ngực Trần Thái Dương thuận miệng hỏi thêm một câu.

Nơi đó à, là ngoài không gian trái đất của chúng ta.

Ngoài không gian?

Vũ Thu Tươi giật mình ngước mặt lên nhìn Trần Thái Dương hỏi lại, sợ mình nghe nhầm.

Đúng vậy, là ngoài không gian không sai.

Anh có thể ở được ngoài không gian.

Trần Thái Dương gật đầu hôn lên trán nàng rồi nói.

Chỉ cần là cường giả Thiên Đạo Cảnh thì đều có thể tồn tại ở ngoài không gian.

Thiên Đạo Cảnh?

Càng nói Vũ Thu Tươi càng lộ ra vẻ mặt không hiểu, những thứ Trần Thái Dương nói như mở ra một không gian kiến thức mới đối với nàng.

Đúng vậy, là Thiên đạo cảnh.

Không phải cường giả khuy động pháp tắc là cường giả đứng đỉnh địa cầu rồi sao?

Đồ Ngốc, đó chỉ là cái em thấy và em biết mà thôi.

Trần Thái Dương tay gõ nhẹ lên trán nàng vẻ cưng chiều nói.

Nghe Trần Thái Dương nói vậy vẻ tò mò trong mắt Vũ Thu Tươi càng mãnh liệt. Ánh mắt long lanh mong đợi Trần Thái Dương nói tiếp cho nàng nghe.

Trần Thái Dương thấy vậy cũng không giấu nàng, điều nên cho nàng biết hắn sẽ không giấu, còn những điều chưa đến lúc cần biết hắn cũng sẽ không kể sợ đà kích đến nàng. Trần Thái Dương nói tiếp.

Thật ra khuy động linh khí hay tiên khí kể cả khuy động pháp tắc cũng chỉ là ở cảnh giới Khuy Động Cảnh. Trên Khuy Động Cảnh là Luyện Hoá Cảnh. Trên Luyện Hoá Cảnh chính là Thiên Đạo Cảnh.

Vũ Thu Tươi nghe vậy có chút sửng sốt, không ngờ cường giả khuy động pháp tắc cao cao tại thượng trong mắt nàng cũng chỉ là khuy động cảnh giới, trên đó còn có Luyện Hoá cảnh và Thiên Đạo cảnh.

Anh biết những thứ này ở đâu?

Vũ Thu Tươi rúc trong ngực Trần Thái Dương tò mò hỏi.

Cái này chỉ cần người có tiếp xúc với Thánh Địa thì đều biết. Trên địa cầu chúng ta không chỉ có Thuận Thiên Thánh Địa mà còn có hai cái Thánh Địa khác nữa nhưng chấp chưởng giả ở thời đại này là Thuận Thiên Thánh Địa.

Nghe thấy vậy Vũ Thu Tươi không khỏi lo lắng. Vì nàng biết kẻ thù của Trần Thái Dương là Thuận Thiên Thánh Địa nhưng không ngờ Thánh địa này lại là chấp chưởng giả của trái đất.

Vậy vì sao em chưa nghe đến có người đạt đến cảnh giới Luyện hoá? Ngay cả viện trưởng cũng chỉ là cường giả vượt qua pháp tắc.

Đó là bởi vì trái đất mới được giả phong ấn, hạn chế của trái đất chưa hoàn toàn giải khai. Lịch sử trái đất hơn 4,55 tỉ năm, em nghĩ xem khoảng thời gian dài đẳng đẵng phía trước có bao nhiêu thời đại trôi qua không ai có thể biết được. Thời đại này gọi là thời đại mạt pháp trái đất bị phong ấn, còn thời đại trước đó người ta gọi là thời thượng cổ kết thúc cánh đây khoảng 500 triệu năm trước.

Vũ Thu Tươi chăm chú nghe, những điều mà Trần Thái Dương nói đã lật đổ thế giới quan của nàng. Khác hẳn với những gì khoa học đã chứng minh. Một người nói một người nghe, thời gian trôi qua đã đến gần trưa, hai nàng Hà Thanh Kiều và Lý Huyền Nhi cũng vừa về đến, thấy hai người vấn ôm ấp nhau không khỏi kinh ngạc lẩm bẩn.

Hai người này không phải ôm nhau cả sáng đấy chứ?

Thấy hai người Hà Thanh Kiều và Lý Huyền Nhi trở về Trần Thái Dương liền buông Vũ Thu Tươi ra.

Hai người về rồi sao? Qua đây ngồi đi, anh có một số thứ cho hai người.

Nói xong ý niệm vừa động, một chùm sáng trắng từ trong ngực Trần Thái Dương loé lên rơi trên mặt bàn. Bống chốc trên bàn xuất hiện thêm mười bình sứ nhỏ có khắc trận pháp đặc thù, phân thành hai nhóm.

Nhìn thấy những bình sứ này hai nàng không khỏi ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến thân phận của Trần Thái Dương thì các nàng cũng bình thường trở lại. Bình sứ này các nàng cũng không xa lạ gì. Nó là chuyên môn dùng để đựng đan dược, còn trận pháp là tránh để dược lực thất thoát. Bình sứ này các nàng cũng ngẫu nhiên thấy được khi gia tộc phân phát đan dược cho các thành viên trong tộc.

Thái Dương, đây là?

Hà Thanh Kiều không khỏi tò mò muốn biết ý của Trần Thái Dương. Trần Thái Dương cũng không để các nàng chờ lâu, hai phần chia đều cho hai người Lý Huyền Nhi và Hà Thanh Kiều rồi nói.

Trong đây là đan dược tăng tu vi từ cấp một đến cấp ba, hai người cất nó vào đi.

Nghe vậy, hai nữ hớn hở trong lòng mừng rỡ, không hề ngại ngùng chút nào mà trực tiếp thu vào túy trữ vậy của mình.

Cảm ơn anh Thái Dương.

Lý Huyền Nhi nhanh tay nhanh miệng vui vẻ cảm ơn. Hà Thanh Kiều cũng không chậm ánh mắt long lanh như nước nhìn Trần Thái Dương nói tiếng cảm ơn. Phải biết ở trong gia tộc, các nàng mỗi năm cũng chỉ được phân phát đến hai viên đan dược tăng tu vi, mà hiện tại trong bình Trần Thái Dương cho các nàng mỗi bình năm viên, tổng cổng là 25 viên, các nàng không vui vẻ mới là lạ.

Nghe tiếng cảm ơn rúi rít của hai nàng Trần Thái Dương lộ là ý cười nói.

Tuy có đan dược phụ trợ tăng tu vi là tốt nhưng tuyệt đối không được làm dụng, tối thiểu mỗi lần sử dụng phải cánh nhau ra 15 ngày, nếu không sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.

Hai nàng nghe vậy cũng liên tục gật đầu tỏ ý đã hiểu, cảm giác hai nàng trở nên nhu thuận giống hệt như hai con mèo con.

Trần Thái Dương lại đưa cho hai nàng một số thiên tài địa bảo có tác dụng nâng cao thể chất. Độ hảo cảm của hai nàng đối với Trần Thái Dương lại tăng lên một bậc.

Về phần của Vũ Thu Tươi, Trần Thái Dương không keo kiệt mà đã sớm cho nàng những thiên tài địa bảo tốt nhất. Một món trong đó đưa ra, cường giả luyện hoá cảnh gặp cũng phải tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán.

Ngoài trừ nhóm chúng nữ Vũ Thu Tươi, Trần Thái Dương cũng để tâm đến nhón người lớp K199A của mình. Từ sau khi Trần Thái Dương đề ra yêu cầu luyện tập ma quỷ đó, cơ hồ ngày ngày người trong học viện đều thấy một nhóm người hết chạy quanh khuôn viên học viện xong lại leo nui, leo núi xong lại đến khu luyện tập đến khi hao hết chân khí mới bò về. Lúc đầu chỉ có thành viên lớp K199A chạy, về sau người trong học viện cũng hiếu kỳ học theo rồi đến bây giờ phát triển thành trào lưu, số lượng người tham gia lên đến hai phần ba học viện, để lại kết quả luyện tập rất khả quan, cao tầng học viện đều rất ủng hộ phương pháp luyện tập này, đến cả một số giáo viên cũng tham gia.

Nhóm người lớp K199A chân khí cơ bản đều đạt 40000 điểm trở lên, nhóm người Hồ Hà Giang, Triệu Đại Vương, Kiều Phong, Lâm Bình đều vượt qua 50000 điểm, căn cơ vô cùng vững chắc. Mỗi người hiện tại đều chịu áp lực ít nhất là của năm thanh trọng lực thạch. Trần Thái Dương cũng cởi mở bán ra đan dược tăng tu vi và thiên tài địa bảo với giá rất rẻ mạt cho đám người trong lớp mình để bọn hắn nâng cao thực lực.

Ai cũng chìm vào tu luyện, ngay cả ba nữ Vũ Thu Tươi, Hà Thanh Kiều và Lý Huyền Nhi cũng vậy, hở ra một tí là tu luyện, từng giờ từng khắc đều muốn đề cao thực lực của mình ngoài trừ một người, Trần Thái Dương.

Trần Thái Dương hắn nhàm chán đi dạo ra bờ hồ, hắn đã cởi ra bộ đồng phục của học viện, khoác lên mình chiếc áo sơ mi trắng còn không thèm cài cúc áo không khác gì một tên lưu manh. Xa xa hắn thấy một ông lão đang ngồi câu cá, hắn tò mò đến xem. Một già một trẻ trò chuyện lên có chút hợp nhau liền kết thân. Từ đó mỗi ngày Trần Thái Dương đều chạy ra ngoài đi câu cá từ sáng tới tối mới về. Hắn còn sắm cho mình nguyên một bộ cần câu để hành nghề.

Tỉ thí xếp hạng thiên tài bảng sắp đến. Đây là đại hội toàn quốc, nhằm khích lệ thế hệ trẻ không ngừng cố gắng tu luyện và cũng là một lần để tuyển chọn người tài để bồi dưỡng hạnh tâm cho đất nước. Chỉ cần là người trẻ tuổi dưới 20 tuổi đều có thể tham gia. Thời gian đếm ngược 30 ngày.

****************

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!