Truyện Đồ Nhi Vi Sư Không Xuống Núi
Trong Võ Thần Tông lại bắt đầu giăng đèn kết hoa.Lần này không phải là Võ Thần Côn sắp thành thân nữa, mà là tông chủ Võ Ngôn Liệt của Võ Thần Tông.Kỳ thật đây cũng không gọi là cưới hỏi, chỉ là tìm một người về để lấy lại mặt mũi mà thôi.Bởi vì ông ta nghe phong thanh rằng Thương Nguyên thánh vực có một vị đại năng sắp giáng lâm tới Quảng Thiên vực! Nghe nói tu vi của người này thấp nhất cũng phải ở cấp bậc Đế cảnh!Đế cảnh!Chưa từng có vị Đế cảnh nào xuất hiện trong Quảng Thiên vực.Chí ít bản thân Võ Ngôn Liệt ông ta chưa từng nghe nói ở bất cứ đâu trong Quảng Thiên vực này từng xuất hiện cường giả Đế cảnh.Tông môn tông phái có dăm bảy loại, Võ Thần Tông cũng được coi như là xếp tốp đầu, cho nên đến ngày đón dâu, các tông phái lớn ở Quảng Thiên vực này cũng sẽ nể mặt Võ Ngôn Liệt mà phái người tới dự.Lần này đây ông ta đột nhiên đón dâu, chính là muốn tổ chức vào đúng ngày vị đại năng Thương Nguyên thánh vực đến.Ông ta muốn mời đối phương tham gia lễ cưới này!Nếu không đến, như vậy ông ta cũng chẳng tổn hại gì.Nhưng nếu đến, đó chính là chuyện quá tốt rồi!Thương Nguyên thánh vực là dạng tồn tại gì?Thiên Nguyên đại lục có rất nhiều lãnh thổ, trong đó số lượng vực có thể khiến mọi người biết đến không quá một trăm.
Mà Thương Nguyên thánh vực chính là một trong số đó!Nghe nói vực chủ của Thương Nguyên thánh vực là một vị cường giả vô thượng thuộc cảnh giới Thánh Tôn, có thủ đoạn thông thiên, là sự tồn tại đã cực kỳ gần với Thần rồi.Trừ phi thiên phú của ngươi là siêu đẳng, chứ không có người đề cử, ngươi không thể gia nhập bất cứ tông môn nào.”Ghế dựa Lưu Ly Phần Hàn đặt riêng vẫn chưa được đưa tới sao?” Bên trong đại sảnh, Võ Ngôn Liệt cau mày hỏi.Chiếc ghế Lưu Ly Phần Hàn này là thứ mà ông ta đã chuẩn bị riêng cho vị đại nhân kia, bỏ một cái giá khá là cao mới mua được.Đến lúc đó lỡ tôn sứ thật sự tới đây, mấy chiếc ghế bình thường kia đương nhiên là không xứng với thân phận của tôn sứ rồi.”Đang trên đường đưa tới rồi ạ, phỏng chừng chiều mai là sẽ đến.” Một vị nghi trượng vội vã đáp.Võ Ngôn Liệt khe khẽ gật đầu.”Thưa cha, chưa chắc người ta đã nể mặt chúng ta đâu, đến lúc đó không phải là uổng phí tiền mua chiếc ghế này sao? Đây chính là thứ đã tốn hơn một nghìn gốc Nạp Linh Nhị đó.” Võ Thành Côn đứng bên cạnh đau lòng nói.Nạp Linh Nhị, linh dược trung phẩm, hàng năm Võ Thần tông cũng chỉ thu hoạch được chưa tới năm trăm cây.”Ở Quảng Thiên vực này, Võ Thần Tông ta coi như cũng là hạng có máu mặt.Tôn sứ đại nhân tới Quảng Thiên vực ta, đương nhiên là phải nhập gia tùy tục, nể mặt chúng ta rồi.
Đến lúc đó các tông phái có thực lực đứng đầu của Quảng Thiên vực phái người tới đây, ông ta không đến chẳng phải là không thể nào nói nổi sao? Con nên biết rằng, lần này tôn sứ tới đây chắc chắn là có chuyện cần làm, sẽ cần tới chúng ta.” Võ Ngôn Liệt nở nụ cười đầy thâm ý và đắc chí.Võ Thành Côn chợt hiểu ra, bèn cười nói: “Đúng là chỉ có cha mới nghĩ chu toàn như thế.Nhưng nói đi thì nói lại, Quảng Thiên vực của chúng ta có chuyện gì đáng để tôn sứ Đế cảnh tự mình tới đây? Chẳng lẽ xuất hiện bảo bối gì sao?”Võ Ngôn Liệt nheo mắt lại.Ông ta lập tức nghĩ tới núi Thiên Tử, dãy núi đột nhiên xuất hiện kia.Kể từ ngày đó sau khi hoảng loạn rời đi, ông ta không còn quay lại nơi đó nữa.Sau đó ông ta với những tông phái thế lực đứng đầu Quảng Thiên vực cùng nghiên cứu qua, nhưng không ra kết quả, thậm chí bọn họ còn không dám phái người đi thăm dò, sợ chọc tức một nhân vật hay sự tồn tại khủng bố nào đó.”Chẳng lẽ thật sự tới là vì dãy núi kia sao?” Võ Ngôn Liệt thì thào lẩm bẩm.Vừa nghe tới dãy núi kia, ánh mắt Võ Thành Công lập tức trở nên tối tăm.”Nếu không vì dãy núi kia, lúc này Kinh Như Tuyết đã trở thành đồ chơi của con rồi!” Võ Thành Côn hung tợn nói.Võ Ngôn Liệt liếc nhìn con trai mình, cười khẩy: “Bình thường thì con phóng đãng chơi bời lắm, lần này lại thành thật bổn phận, cứ phải chờ tới đêm tân hôn mới chạm vào người ta, giờ thì hối hận rồi sao? Người thì chạy mất rồi, còn chưa được động tới, vì chuyện này của con mà Trương Thành Hổ đã chết rồi!”Võ Thành Côn nghe vậy, lại càng ảo não và hối hận, chỉ muốn tự quăng mình một cái bạt tai.”Được rồi, nếu tôn sứ đại nhân thật sự tới vì dãy núi kia, đến lúc đó chúng ta sẽ đi theo tôn sứ.Bản thân ta muốn xem rốt cuộc trên ngọn núi kia có sự tồn tại lợi hại gì, mà người của ta lại không thể dễ dàng giết chết!” Võ Ngôn Liệt nheo mắt lại, lạnh lùng nói..
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3