Muốn đền mạng thì phải tự trả bằng mạng. Mã Thiệu Huy gọi điện cho người sắp xếp thêm vài tù nhân giang hồ, hung dữ đến ở cùng phong giam với Tiết Chính.
Cả ngày lẫn đêm đều cho người hành hạ Tiết Chính, khiến cho ông ta sống không bằng chết, vết thương chi chít trên người. Nhiều lần quá đau đớn mà khiếu nại với ngục quản, nhưng ông ta không ngờ rằng, ở trong đây ai cũng là người của Mã Thiệu Huy. Ngục quản ngó lơ, bạn tù thì liên tục đánh đập. Cuối cùng Tiết Chính hoá điên và hấp hối.
Lúc chết cũng chẳng được ăn một bữa cơm tử tế hay là thay một bộ đồ sạch sẽ. Cả người hôi hám, da thịt thối rữa, ruồi nhặng đậu lên những vết thương. Đợi cho xác chết nằm một góc quá hai ngày, sau đó người quản ngục thông báo giấy tử, và thiêu đốt Tiết Chính.
Mã Thiệu Huy không nói cho mẹ nghe việc anh và Tiết Nhiên Ly khắc mệnh nhau, cứ thế mà để chuyện này chôn vùi trong trái tim anh.
Anh sống cũng không yên ổn gì, mỗi khi đêm về anh lại tìm đến rượu để quên sầu. Anh không dám tin, không dám chấp nhận kẻ hại chết Tiết Nhiên Ly chính là anh. Dù không phải trực tiếp thì cũng là gián tiếp hại cô.
Đáng lẽ mối quan hệ của hai người ngay từ đầu nên là anh em quen biết, bất quá thì thành người dưng nước lã cũng được.
Ban đầu, anh nên kiên quyết với lựa chọn của mình, không thể kết hôn với Tiết Nhiên Ly. Nhưng vào giây phút mềm yếu nào đó, anh lại chấp nhận sống cùng cô. Cuối cùng lại khắc mệnh cô, hại chết cô thê thảm.
Đêm hôm đó, Mã Thiệu Huy khóc như một đứa trẻ bị bỏ rơi, anh đau khổ, day dứt trong lòng. Chất cồn thấm vào cơ thề càng dấy lên những cảm xúc mãnh liệt trong lòng anh.
Một đêm cô độc dài đằng đẵng. Sáng hôm sau tỉnh dậy, Mã Thiệu Huy thấy uể oải, mà cũng phải thôi, tối qua anh đã uống sạch hết ba chai cồn nồng độ cao. Bây giờ còn tỉnh được là quá hay rồi.
– Anh tỉnh rồi sao? Thiệt tình, hôm qua đi bàn công việc với khách, làm gì mà uống đến mức này.
Bóng dáng thân thuộc của Tiết Nhiên Ly xuất hiện trước mắt Mã Thiệu Huy, anh ngơ ngác không tin nổi. Hai mắt mở to nhìn trưng trưng người con gái đang cầm ly nước giải rượu đi tới.
Tiết Nhiên Ly càu nhàu với anh, trách anh không biết lo cho bản thân, lần nào cũng phải đợi cô nhắc nhở. Chẳng biết sao, nhưng những lời cô la rầy đều thật thân thuộc, giống như cô thường xuyên nói thế với anh vậy.
Nhìn thấy chồng đang ngu ngốc nghĩ ngợi gì đó, Tiết Nhiên Ly cau mày búng lên trán anh.
– Mau uống hết ly nước này cho em, rồi đi tắm đi, hôi quá.
Trong đầu anh bất thình lình xuất hiện ra câu trả lời, anh theo quán tính mà nói:
– Anh thơm nhất, em không thể chê anh được.
Dứt lời, Tiết Nhiên Ly cười sặc sụa, sau đó cúi đầu xuống hôn lên má anh và nói:
– Ừm, ừm, thơm lắm. Nhưng mà cũng phải tắm lại chứ.
Được cô bất ngờ hôn, Mã Thiệu Huy đỏ mắt khóc, anh vội ôm chặt lấy cô, đầu vùi vào gáy cổ mảnh khảnh. Không biết đây là mơ hay thật, anh chỉ muốn được sống ở thế giới này mãi mãi, sống cùng với người vợ dịu dàng anh hằng mong ước.
Ở thế giới Mã Thiệu Huy đang sống, anh vẫn là tổng giám đốc công ty Mã Thị, vẫn là người giàu có nhất ở thành phố Tây Đô. Tiết Nhiên Ly sinh cho anh hai đứa trẻ, Mã Du và Mã Thời Hạ giống hệt ở thế giới cũ của anh. Nếu có khác biệt thì chính là Tiết Nhiên Ly vẫn còn sống, cô vẫn ở cạnh bên anh và các con.
Hai vợ chồng bọn anh bắt đầu với một hôn nhân thật lòng, Tiết Nhiên Ly luôn trên môi nụ cười của sự hạnh phúc, gia đình nhỏ của anh đều tuyệt vời như trong những giấc mộng anh đã luôn nguyện cầu.
Mã Thiệu Huy trải qua những ngày tháng bình yên bên cạnh gia đình nhỏ ấm áp. Anh cong môi cười, tay cầm chắc vô lăng, Tiết Nhiên Ly ngồi bên ghế phụ liếc xéo nói:
– Dạo này em thấy anh lạ quá, giống như tên khùng vậy, lâu lâu cứ ngồi cười ngây ngốc là sao thế?
– Anh chỉ đang cố gắng khắc ghi những giây phút ở bên em. Bất giác lại cười lúc nào không hay.
– Dẻo miệng.
Nhận được câu trả lời thích đáng, Tiết Nhiên Ly đỏ mặt ngại ngùng. Giây sau ở phía bên tai phải có tiếng còi xe lớn, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt cô.
Một tiếng hét tuyệt vọng, một âm thanh va chạm kinh khủng. Trong chớp mắt đã phá tan đi hạnh phúc mỹ mãn của Mã Thiệu Huy.
Sau tai nạn xe, Tiết Nhiên Ly không qua khỏi cơn nguy kịch, còn Mã Thiệu Huy trơ trêu khi ngoại trừ vết xước trên mu bàn tay, thì cơ thể anh vẫn còn nguyên vẹn. Nhưng có thật sự bị tổn thương hay không thì người ngoài vẫn biết.
Mã Thiệu Huy thất tha thất thểu đứng trước phòng cấp cứu, ánh mắt vô hồn không khác gì người đã chết. Tâm anh lặng yên, hai mắt đỏ tía, Chu Hồng Ngân gọi anh nhưng anh chẳng trả lời, hai con mắt cứ vô định nhìn vào không trung. Anh điên rồi, điên thật rồi. Hoá ra anh chính là kẻ đã khắc chết Tiết Nhiên Ly…..
Mã Thiệu Huy hét lên đầy tuyệt vọng, anh tự đánh chính mình, tự làm tổn thương bản thân, thế mà cơn đau lại không thể sánh bằng nỗi mất mát khi đánh mất Tiết Nhiên Ly.
Đã tuyệt vọng đến mức vậy rồi, nhưng sau mỗi ngày thức dậy, Mã Thiệu Huy lại sống ở một thế giới khác. Vòng tròn vô lập tuần hoàn liên tục, đều giống nhau là khi anh cố chấp muốn tiếp tục lựa chọn yêu đương với Tiết Nhiên Ly.
Lần này anh không bắt đầu việc kết hôn với Tiết Nhiên Ly. Nhưng vì bản thân quá cố chấp, anh không tin, không muốn cả hai phải chia cách nhau.
Anh gượng ép một cuộc gặp gỡ với Tiết Nhiên Ly, cùng cô trải qua yêu đương và kết hôn. Và rồi…. Tiết Nhiên Ly lại vì bệnh nan y mà mất.
Anh cười khổ chấp nhận rồi. Vạn kiếp ở cùng cô, anh đều khác cô chết. Hoá ra người tính vẫn không bằng số trời đã định sẵn. Nếu như còn có kiếp sau nữa, anh thề sẽ không gặp cô, nguyện chúc cô một đời bình an, không phủ nhiều sóng gió, và anh cầu cho cô được sống hạnh phúc trọn vẹn đến 100 tuổi,…..
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3