Lucius lẳng lặng nhìn Ansel, không thể không nói, dung mạo của Ansel còn giống phụ thân cậu hơn cả cậu, ngay cả cách nói chuyện hay cách mỉm cười đều không sai biệt mấy, có lẽ, đây là lý do tại sao phụ thân của cậu không thích cậu đi.
“Trò Malfoy?” Ansel đã chú ý đến Lucius từ khi cậu xuất hiện ở phòng sinh hoạt chung rồi, nhìn Lucius chằm chằm nhìn mình sau đó lại ủ rũ cúi đầu không biết suy nghĩ gì. Loại tình huống này làm cho người chưa bao giờ nuôi con nít như Ansel khá bối rối. Này nhóc con, lật mặt gì nhanh vậy?
Nghe được giọng của Ansel, Lucius tỉnh lại, nếu đã là em trai cậu vậy thì giống phụ thân là hiển nhiên thôi. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lucius vứt hòn đá trong lòng mình xuống, đi đến bên cạnh Ansel ngồi xuống, sắp xếp từ ngữ một chút mới nói: “Cậu có thể trực tiếp gọi tên của tôi, Ansel.”
Không quá lí giải biến hoá của Lucius, Ansel bèn gật gật đầu: “Ừm, tôi đã biết, Lucius.” Đối với việc Lucius chủ động duỗi cành ôliu, Ansel tỏ vẻ y rất vui lòng tiếp thu, dù sao đây cũng là nhóc con nhà cậu.
Hai người nói vài câu hỏi thăm đơn giản xong liền im lặng. Lucius vắt hết óc cũng không biết nên nói cái gì với Ansel, nói về phụ thân thì sợ chọc vào nội tâm yếu mềm của Ansel vì sống một mình từ nhỏ, nói về thế giới phép thuật lại sợ làm tổn thương tâm hồn bé nhỏ của Ansel vì y lớn lên ở muggle giới chưa bao giờ tiếp xúc với phép thuật………..Cái này……….nói chuyện với Ansel………..thật sự là………….quá khó khăn…………
Mà Ansel ngay từ đầu đã không có ý định chú ý đến Lucius. Vì thế, y quyết định dành toàn bộ lực chú ý của mình vào cuốn sách trên tay và thế là cảnh tượng Lucius do dự không biết nói gì cộng thêm Ansel hoàn toàn chú ý vào sách trở thành khung cảnh kỳ dị tại phòng sinh hoạt chung Slytherin sáng sớm. Thủ tịch nhà Slytherin bước vào phòng sinh hoạt chung, sửng sốt nhìn cái cảnh tượng trước mặt.
Đây là………..sao đây?
Ansel nâng mí mắt lên nhìn thoáng qua thủ tịch nhà, sau đó lại đem lực chú ý dời về cuốn sách trên tay. Rõ ràng, thủ tịch nhà so với thủ tịch năm chắc chắn có nhiều phúc lợi hơn, y không phải không muốn đi đoạt, nhưng mà, thủ tịch nhà có giới hạn tuổi!! Ansel trong lòng phẫn nộ cào tường, chờ đến năm 3, y nhất định sẽ trở thành thủ tịch nhà! Có lẽ phúc lợi sẽ không bằng ngày xưa lão sư cho y, nhưng mà y sẽ không bị quản lý, tục ngữ nói quan lớn đè chết người a ( thật ra câu này mình không biết nghĩ nó là gì, mình sẽ để bản gốc nha, ai biết có thể conment cho mình, đây là bản gốc 幅画面明显的愣了一下)
Bất quá, Ansel à, ta không thấy cậu có bao nhiêu tôn trọng thủ tịch nhà trước mặt mình lắm đâu.
Đối với cái loại hành vi không thèm phản ứng anh của Ansel, thủ tịch nhà mới năm năm tỏ vẻ, anh không thèm chấp, vừa nhìn là biết trẻ con, anh năm năm rồi, anh mới không thèm so đo với mấy tiểu xà năm nhất.
Hebrew Hardy đi vào, đưa bản đồ trong tay cho Ansel, khoé miệng mang theo ý cười nói: “………Ansel, đây là bản đồ của Hogwarts. Thân là thủ tịch, cậu phải dẫn dường cho học sinh cùng năm, nếu không có nó cậu có thể bị lạc…” Vốn dĩ muốn gọi họ, nhưng mà anh đột nhiên nhớ, thủ tịch năm nhất này, không có họ…….
Ansel lười nhác đóng sách lại, khoé miệng hàm chứa ý cười giả nhìn Hardy: “Thực xin lỗi, tôi không thể đọc bản đồ.” Ý tại ngôn thoại, anh có đưa bản đồ cho tôi tôi cũng chả hiểu.
Lucius sau khi nghe câu đó xong nét tươi cười trên mặt liền cứng đờ, mà ngay cả Hardy trước mặt hai người cũng không tự chủ được mà dừng một chút, xem không hiểu bản đồ……….Thật sự sẽ lạc đường!!!!
“Hogwarts có rất nhiều cầu thang chuyển động, còn có Peeves chuyên gia quấy rối……….” Cậu nếu không đọc được bản đồ, vậy thì toàn bộ tiểu xà năm nhất của Slytherin liền xong rồi!!! Đá quý của Slytherin cũng xong rồi!!!
Ansel đứng dậy, ngón trỏ khẽ điểm môi dưới của mình một chút “Tôi nghĩ, không cần bản đồ tôi cũng có thể tìm được đường đến phòng học, sẽ không đi lạc.”
Trong lòng oán niệm việc mình không thể trở thành thủ tịch nhà Ansel, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng, Ansel bây giờ không muốn nhìn thấy thủ tịch nhà nữa, chờ đám tiểu xà năm nhất đến đông đủ liền nói: “Về sau, có chuyện gì thỉnh đi tìm Lucius Malfoy, nếu có hội nghị gì đó cần tiến hành cũng thỉnh đi tìm Lucius Malfoy. Được rồi, hiện tại năm nhất, cùng tôi đến đại sảnh đường!”
Mấy tiểu xà năm nhất ngây người, bọn họ hiện tại không rõ thủ tịch năm nhất là Ansle hay là Lucius Malfoy a!!! Lucius ngồi trên sofa cũng sửng sốt, đây là tình huống quái gì đây, cậu nhanh như vậy liền thành bí thư của Ansel sao?!! Bất quá, Lucius cũng rất nhanh liền chấp nhận sự thật rồi, ai bảo Abraxas bảo cậu chiếu cố Ansel cho tốt………….
Sau khi ăn sáng ở đại sảnh đường xong, Ansel mang đám tiểu xà đến phòng học, trên đường đi cũng không gặp được Peeves, cũng không gặp được mấy cái cầu thang di động gì gì đó. Chỉ có mỗi Bloody Baron lẳng lặng đi theo đằng sau bọn họ.
Cuối cùng cũng đến phòng học biến hình, Ansel dựa vào vách tường bên phải của cửa vào phòng học, chờ Bloody Baron tiến lên. Chờ đến khi đám tiểu xà đều đã đi vào, Ansel với trầm mặc cau mày nhìn Bloody Baron đang phập phà phập phiều trước mặt mình hỏi: “Ngươi biết ta?”
Bloody Baron yên lặng gật gật đầu.
Ansel trầm mặc, nhìn bộ dạng thì có lẽ là học sinh của 1000 năm trước, chẳng qua……. Cái thân đầy máu không chút hoa lệ này là thế nào đây!!!
“Buổi tối đến tháp thiên văn chờ ta.” Ansel nói xong liền đi vào phòng học, chỗ này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, huống chi hiệu trưởng hiện tại còn là một người tốt nghiệp từ Gryffindor.
Đi vào phòng học, Ansle liền nhìn thấy một con mèo cam sọc đen đang ngồi trên bục giảng, y nghiêng đầu cười, an an tĩnh tĩnh ngồi xuống bên cạnh Lucius chờ giờ học bắt đầu.
Sắp đến giờ bắt đầu tiết học mà bên Gryffindor chỉ mới đến thưa thớt vài người, trong khi Slytherin đã sớm đến đông đủ, vị trí cực kỳ rõ ràng, bên này là tiểu xà, bên kia là tiểu sư tử.
Đến giờ học rồi, mấy tiểu sư tử lúc này mới đến đông hơn, trong lúc vào còn không ngừng đùa giỡn, mới 11 tuổi, hiển nhiên vẫn chưa ai trải qua vỡ giọng, cho nên, tiếng ồn vọng lại từ bên Gryffindor phải nói là cực kỳ chói tai. Con mèo cam sọc đen trên bục giảng cuối cùng cũng chịu không nổi nữa mà biến thành giáo sư McGonagall, đối với cái đám tiểu sư tử kia rống lên: “Đều im lặng hết cho ta!”
Gryffindor bên kia liền nhanh chóng yên lặng lại, mấy đứa sôi nổi lúc đầu nhìn mặt giáo sư McGonagall cực kỳ tức giận liền không dám nói gì nữa, sợ giáo sư rống thêm một câu nữa.
Giáo sư McGonagall thở dài trong lòng, tuy rằng tiểu sư tử rất năng động hoạt bát, nhưng mà, bà vẫn thực sự hy vọng tiểu sư tử có thể giống mấy tiểu xà an an tĩnh tĩnh khi vào phòng học mà không phải nơi nơi đùa giỡn!!!
HẾT CHƯƠNG 12
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3