Chương 30: Đối sách (2)


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác

Truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 30: Đối sách (2)

Trong phòng họp tất cả mọi người đều đang tập trung nhìn Mộ Dung Phong.

Tôi có một suy nghĩ đó chính là thay vì chúng ta cứu trợ bọn họ trở về thì nhân cơ hội này chúng ta cầm xuống luôn tòa thành trì này. Huyện thành bình thường chắc chắn sẽ không có nhiều binh lính. Chúng ta có thể nội ứng ngoại hợp trước tiên đánh xuống nó. Từ đó lấy tòa thành trì này làm điểm phòng thủ. Sau tại lãnh địa tiếp tục phát triển q·uân đ·ội ứng phó với địch nhân. Một khi lãnh địa chưa bị phát hiện thì chúng ta còn lực để tái chiến.

Mộ Dung Phong tiếp tục nói. Lê Nhật Nam nghe vậy liền không đồng ý nói:

Không được, bởi như vậy là rất nguy hiểm. Chúng ta không biết được lực lượng địch quân như nào tự thân dấn sâu vào lòng địch rất dễ b·ị đ·ánh bại. Nếu bị địch quân vây thành thì khi đó chính là toàn quân bị diệt.

Kế hoạch này không phải không thực hiện được, chỉ là đ·ánh b·ạc có chút lớn. Nếu như chúng ta thủ vững thành công thì không nghi ngờ đó chính là một bước phát triển lớn. Nếu như không đánh xuống tòa thành này thì lãnh địa cũng có nguy cơ bị bọn họ trực diện t·ấn c·ông. Tình huống lúc đó còn bết bát hơn nhiều.

Phạm An Quốc cau mày nói. Mặc dù là có nguy hiểm, nhưng Phạm An Quốc càng là nghiêng về phương án của Mộ Dung Phong hơn. Dù sao cũng phải đối mặt với bọn họ, thì tiền vốn càng nhiều sẽ càng tốt. Hiện tại phòng thủ lãnh địa khó khăn hơn rất nhiều so với tòa thành.

Đúng vậy, tôi đồng ý với Mộ Dung huynh. Trước sau gì cũng phải chiến đấu với bọn họ thì chúng ta sẽ lấy tòa thành trì này làm bình phong thì may ra có một chút hy vọng.

Lê Trọng Giáp cũng nghiêm túc nói. Sau đó tất cả mọi người đều không hẹn mà nhìn về phía Nguyễn An, bởi lúc này người có khả năng đưa ra quyết định chính là anh ấy.

Ta cũng đồng ý với Mộ Dung Phong. Hiện tại chúng ta xuất quân bất ngờ đánh bọn họ thì có cơ hội thắng cuộc. Chứ nếu để bọn họ tập trung lại thủ thành thì với số lượng binh lực hiện tại rất khó công phá. Không bằng nhân cơ hội này đánh cho bọn họ không kịp trở tay.

Nguyễn An nghiêm túc nói. Nguyễn An có một bí mật mà tất cả mọi người không biết, nếu như đúng như Nguyễn An phán đoán thì đây có lẽ là một bước đi quan trọng. Trong đầu đã có kế hoạch, Nguyễn An liền quyết định nói.

Được rồi, Lê Trọng Giáp, anh mau tập kết q·uân đ·ội. Chúng ta hiện tại có ba ngàn quân chính quy cũng đủ để công phá tòa huyện thành này rồi. Sau đó ta sẽ để cho bốn ngàn quân dự bị tiến lên chính thức cùng với huy động người dân trong thành tiến hành phòng thủ thì thì có thể giữ được thành.

Nguyễn An ra lệnh nói. Lê Trọng Giáp nghe vậy liền vâng một tiếng sau đó liền rời đi chuẩn bị. Trong phòng lúc này thì còn lại sáu người.

Mộ Dung Phong, đầu óc anh linh hoạt liền đi theo quân tạm thời đảm nhiệm chức quân sư. Phạm An Quốc cùng những người còn lại liền ở lại duy trì hoạt động lãnh địa. Ngoài ra trong khi chúng ta đi công thành thì Phạm huynh cần phải thông báo đến toàn thể các lãnh chúa tình hình hiện tại của lãnh địa.

Nguyễn An tiếp tục phân công nhiệm vụ, thấy mọi người đều tập trung cao độ liền nói tiếp:

Mục đích cao nhất là cần toàn thể mọi người đồng lòng nhất trí đối ngoài, cùng chung sức đánh bại địch nhân. Chúng ta không thể chỉ dựa vào bản thân mình được, sức mạnh quần chúng mới là sức mạnh lớn nhất. Emma, Margaret cùng những quan viên khác thì cần phối hợp cùng Phạm huynh mau chóng làm công tác tuyên truyền cùng kêu gọi mọi người cùng hợp sức.

Nguyễn An rất nhanh hạ đạt mệnh lệnh. Phạm An Quốc nghe vậy liền vâng một tiếng, rồi cũng ghi chép những điều Nguyễn An nói lại. Emma cùng Margaret cũng ghi chép xuống. Lần này đối với lãnh địa là một nguy cơ to lớn, cũng là một khảo nghiệm cho toàn bộ lãnh chúa trong lãnh địa. Nếu vượt qua được thì không thể nghi ngờ là một bước phát triển trọng đại.

Được rồi, mọi người liền trở về chuẩn bị làm việc của mình đi.

Sau khi phân phó xong xuôi, Nguyễn An liền để cho mọi người trở về làm việc. Cả cuộc họp cũng diễn ra trong vòng hơn ba mươi phút, có thể nói là rất nhanh chóng. Rất nhanh mọi người liền rời đi, trong trung tâm thị trấn lúc này chỉ còn lại Nguyễn An cùng Alicia.

Lãnh chúa, ngài liền chuẩn bị ra trận à?

Alicia gương mặt hiện lên vẻ lo lắng.

Đúng vậy Alicia, có những chuyện cần ta phải đi làm.

Nguyễn An cũng nghiêm túc nói. Alicia nghe vậy trái tim liền run lên một tiếng. Sau đó từ phía sau ôm chặt lấy Nguyễn An. Cảm nhận được một luồng mùi thơm phía sau rất dễ chịu cùng tiếng Alicia ân cần nói:

Lãnh chúa ngài là người làm đại sự, em là phận con gái cũng không tiện xen vào. Chỉ mong ngài bảo trọng thân thể của mình và hãy nhớ rằng ở lãnh địa luôn có một người con gái chờ ngài trở về.

Nguyễn An nghe vậy trái tim cũng rung lên một tiếng đập mạnh. Sau đó quay người ôm lấy người con gái đằng sau, rồi cảm giác được trước ngực đã bị ướt. Nguyễn An cũng không biết làm như nào, chỉ nhẹ nhàng nói:

Yên tâm, ta sẽ thắng lợi trở về.

Vâng, em tin tưởng ngài.

Alicia nhẹ nhàng nói. Sau đó buông Nguyễn An ra rồi nói:

Để em về phủ chuẩn bị hành trang cho ngài.

Alicia nói xong liền hướng về phủ lãnh chúa đi tới. Nguyễn An cũng đi theo nàng trở về phủ lãnh chúa, Nguyễn An cũng có nhiều việc cần chuẩn bị.

Lúc này q·uân đ·ội bắt đầu tập kết khiến cho toàn bộ không khí lãnh địa trở lên khẩn trương, những binh sĩ quân giáp cùng v·ũ k·hí đầy đủ liên tục tập kết ở quảng trường trong lãnh địa. Các lãnh chúa khác thấy vậy cũng là ngạc nhiên cực độ, bởi đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy điều này.

Những câu hỏi và các trường hợp không ngừng được đặt ra, nhưng không có lời giải đáp.

Garan, huynh xem tại sao lãnh địa lại tập kết nhiều q·uân đ·ội như vậy? Phải chăng có chiến sự?

Một vị lãnh chúa gương mặt ngưng trọng hỏi người bạn của mình. Quân đội là trọng khí của quốc gia, không dễ điều động, một khi điều động tất nhiên sẽ có đại sự.

Ta cũng không rõ nữa, nhưng xem tình hình hiện tại khẩn trương như vậy thì chắc chắn có việc lớn xảy ra.

Người lãnh chúa tên Garan cũng không rõ ràng, trả lời lại. Đây cũng là câu hỏi chung của rất nhiều người. Lúc này trên quảng trường xung quanh cũng xuất hiện rất nhiều các lãnh chúa giống như bọn họ, đều tò mò xem có việc gì khẩn cấp.

Ba mươi phút sau, q·uân đ·ội cuối cùng cũng đã tập kết xong tại quảng trường, mỗi người đều mang theo hai phần lương thực. Một ngàn quân dự bị cũng đang chuẩn bị lương thảo, để nhanh chóng xuất phát.

Ba người binh lính thân thể khỏe mạnh, cường tráng, gương mặt tràn đầy chiến ý, kỷ luật nghiêm minh, một bộ phận được vũ trang đầy đủ khí giới khiến cho mọi người nhìn vào đều sẽ không nhịn hô lên một tiếng tinh binh. Kẻ thù nhìn đến cũng sẽ có rất nhiều e ngại nếu phải đối đầu trực diện với họ. Ở dưới lễ đài, Crixus đang tiến hành điểm binh, ở dưới binh sĩ bắt đầu kiểm tra sĩ số.

Thật không nghĩ tới lãnh địa mình nhanh chóng có một đội cường quân như vậy. Nhìn những binh sĩ này, những chiến khí này đủ để xông phá mọi nơi.

Một vị lãnh chúa bên dưới cảm thán.

Đúng vậy, đây mới là q·uân đ·ội chứ, những người nông dân bình thường trước mặt họ hoàn toàn như trẻ em vậy.

Một vị lãnh chúa khác cũng đồng ý. Đây cũng là ý nghĩ của rất nhiều người. Nguyễn An chọn địa điểm quảng trường điểm binh, vừa mang ý nghĩa vinh quang cho những binh sĩ, vừa để lại một phần chấn nh·iếp cho bất kỳ lãnh chúa nào có dị tâm cần phải suy nghĩ thật kỹ.

Rất nhanh, Crixus điểm binh xong, lúc này Nguyễn An, Lê Trọng Giáp và Mộ Dung Phong một thân áo giáp đầy đủ, nhìn rất có phong phạm của tướng quân cổ đại tiến lên lễ đài. Hôm nay buổi sáng vốn là lễ khởi công các công trình trọng điểm, vừa rồi Nguyễn An đã bàn giao lại cho Phạm An Quốc. Cùng cấp cho Phạm An Quốc có quyền điều hành ba ngàn binh sĩ dự bị trong trường hợp lãnh địa có biến lớn.

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!