Chương 37


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác

Chờ khi cao trào cuối cùng cũng ngừng lại, thiếu niên bị kích thích đến mức toàn thân nhũn ra, không chịu nổi mềm mại ngã xuống, nhưng lại được một đôi tay ấm áp tiếp được, thân mình rơi vào cái ôm ấm áp quen thuộc. Mùi hương nhàn nhạt làm hốc mắt Quân Mộc Hề chợt đỏ lên.

“Sư phụ! Hu hu… cuối cùng chàng cũng tỉnh rồi… em rất nhớ chàng…” Dù hồn thể đã ở bên hòa thượng trong hồi ức nhiều năm, nhưng dù sao đó cũng là giả, không thể khiến cậu có cảm giác chân thật cùng kiên định như bây giờ được.

Mộ Bạch hơi động thân dưới, xương cốt cũng phát ra tiếng vang, sau đó ôm chặt thân thể mềm mại trong ngực, hắn cũng không biết mình đã nhớ bé cưng bao lâu rồi.

“Sư phụ cũng rất nhớ em, Quân ca ca?”

Tiếng khóc của Quân Mộc Hề đột nhiên dừng lại, cái mũi nhỏ sụt sịt, làm nũng cọ cọ vào ngực Mộ Bạch.

“Này… đều do… hu hu… sư phụ… mà…” Cậu thút tha thút thít nức nở làm nũng, lại lén lút cọ hoa huyệt vào thân dưới của hắn, dù đã cao trào một lần, nhưng cậu vẫn nhớ nó không chịu nổi.

“Ưm… chẳng phải bé Hề muốn nói cho sư phụ bí mật của em sao, chưa nói đã muốn sư phụ yêu em à?” Mộ Bạch đè lại đôi tay đang ngo ngoe rục rịch của bé cưng, hắn cố nén dục vọng, nói chuyện rõ ràng với bé cưng.

Quân Mộc Hề nghe hắn nói mà giật mình, đầu nhỏ hiếm khi thông minh, kinh ngạc mở to đôi mắt đào hoa, “Chàng… chàng đã sớm tỉnh rồi sao?”

“Cũng không thể nói như thế, nhưng cũng gần như vậy, ý thức của ta đã sớm thanh tỉnh.”

“Vậy… vậy sư phụ biết hết rồi sao?” Quân Mộc Hề đáng thương nhìn Mộ Bạch, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó“ “Em không cố ý giấu chàng… em cũng muốn tìm cơ hội thẳng thắn…”

Mộ Bạch thở dài, yêu thương xoa xoa đầu cậu, lại ôm chặt thân thể trắng mềm vào lòng. Sao bé cưng có thể ngốc đến đáng yêu như vậy, “Sư phụ sao có thể trách em, em đã vì ta mà từ bỏ cơ hội về nhà… Ta… hẳn là nên cảm ơn em.” Cảm ơn em đã vì ta mà từ bỏ.

Quân Mộc Hề lắc lắc đầu, vốn cậu vẫn hơi tiếc nuối, nhưng khi thực sự nhìn thấy hòa thượng hôn mê bất tỉnh, cảm giác đau khổ cùng thương nhớ mãnh liệt ấy đã chân chính khiến cậu nhận rõ nội tâm mình.

“Sư phụ, em yêu chàng lắm… cũng sợ chàng sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa…”

Mộ Bạch đau lòng hôn lên khóe mắt hơi đỏ của thiếu niên, lòng thầm tự trách sao mình lại yếu ớt như thế, để bé cưng lo lắng cho mình lâu như vậy.

“Đừng sợ, sư phụ sẽ không bao giờ rời xa em, bé Hề cũng không thể rời xa sư phụ.” Nếu không, thật không biết khi đó hắn sẽ làm gì nữa.

“Ưm… đương nhiên… sư phụ… nếu chàng đã không trách em… vậy nhanh yêu thương bé Hề đi… lỗ nhỏ của em ngứa muốn chết… hu hu…”

Mộ Bạch cười, cố ý đẩy đẩy eo, “Sư phụ vẫn nhớ rõ bé Hề đã quyến rũ ta trong hồi ức thế nào… sao giờ lại không tự làm được?”

Quân Mộc Hề bĩu môi, không phục sờ sờ bên dưới cứng đanh của hòa thượng, đã cứng như thế mà vẫn còn trêu cậu. Cậu gấp không chờ nổi móc gậy thịt ra, mông trắng nõn không ngừng xoay, dùng lỗ nhỏ cọ xát.

“Ưm… trong hồi ức, bé Hề cũng quyến rũ ta như thế…” Mộ Bạch bị cọ thoải mái, cúi đầu không nhanh không chậm liếm láp vành tai thiếu niên. Hắn vẫn nhớ rành mạch những chuyện trong hồi ức, thiếu niên làm bạn bên cạnh, trả giá cùng nỗ lực khiến hắn càng yêu cậu không biết bao nhiêu lần, thật muốn hòa cậu vào trong xương cốt của mình.

“Ưm… Sư phụ khi đó đúng là đồ đầu gỗ!…” Thật sự là quá đáng. Quân Mộc Hề bất mãn trợn trắng mắt, có hơi căm giận bất bình.

“A, phải không…” Mộ Bạch cười cười, đâm đâm về phía trước, gậy thịt phụt một tiếng thọc vào lỗ nhỏ. Sao hắn lại nhớ khi đó mình đã đ* bé cưng đến hít thở không thông?

“Ha!… Đầy quá…” Quân Mộc Hề nheo mắt lại vì cảm giác căng đầy.

“Bé Hề có nhớ sư phụ không?” Mộ Bạch hôn nhẹ lên khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên, dùng môi từng chút từng chút miêu tả dung mạo của cậu, dường như muốn khắc vào trong xương cốt.

“Hay em chỉ… nhớ nó?” Nói xong rồi dùng sức đâm đâm dương vật lửa nóng thô dài, khiến Quân Mộc Hề run lên.

“Ưm a!… Đều nhớ… ưm… bé Hề đều nhớ mà…” Thiếu niên ghé vào trong ngực người đàn ông như con mèo nhỏ, khẽ liếm lên cơ ngực căng chặt của hắn, miệng khá thành thật.

Mộ Bạch cười cười, hắn rất thích bé cưng không hề che giấu ham muốn như vậy, vừa ngây thơ vừa dâm đãng.

Trận tình này cũng không kịch liệt như lúc bình thường, Mộ Bạch đã dùng toàn bộ dịu dàng và kiên nhẫn, một lần lại một lần hôn nhẹ lên thân mình thiếu niên, từ vầng trán đến ngón chân, một chỗ cũng không buông tha.

Sự dịu dàng của người đàn ông khiến Quân Mộc Hề động tình không thôi, mặt đỏ hồng, cậu yêu muốn chết sự dịu dàng của hòa thượng, khiến cậu cảm thấy đang được hắn yêu sâu sắc, cảm giác này khiến cậu mê luyến không thôi.

“Ưm… sư phụ… còn muốn hôn…” Thiếu niên phun đầu lưỡi nhỏ phấn nộn đòi hôn. Hai đầu lưỡi nhanh chóng giao triền bên nhau, triền miên như trái tim họ, vĩnh viễn không tách ra.

———————————————-

“Ăn… không ăn… ăn… không ăn… ăn!” Quân Mộc Hề tàn phá cánh hoa trong tay rồi ném lên trên bàn, vẻ mặt kiên định.

“Được rồi, xác định thế đi!”

Nếu hỏi vì sao giờ cậu lại đau khổ rối rắm, vậy thì chắc chắn là có liên quan đến Mộ Bạch. Từ lần trước, thật vất vả mới khiến hòa thượng hôn mê tỉnh lại, đến nay đã qua gần một tháng rồi. Vương đạo trưởng cũng được Mộ Bạch mời đến Đại Phật Tự vài ngày, ông vẫn luôn ở cùng một chỗ với hòa thượng, không biết đang khổ tu công pháp thần bí.

Cậu đã phiền muộn vài ngày rồi, bởi vì sắp đến sinh nhật hòa thượng.

Tuy cậu nghe nói sau khi cập quan, hòa thượng đã không tổ chức sinh nhật nữa. Nhưng dựa theo tư tưởng trong thế giới cũ của cậu, sinh nhật là một ngày lễ lớn, sao có thể cứ vậy để nó trôi qua được, dù thế nào cũng phải tặng quà sinh nhật chứ. Cho nên vì chuyện này mà cậu đã rầu rĩ mất mấy hôm.

Đầu tiên cậu muốn tặng thứ hòa thượng yêu thích, nhưng nghĩ mãi không biết Mộ Bạch rốt cuộc thích cái gì. Hơn nữa, hắn là người thanh tâm quả dục, thật sự chưa từng thích gì cả, đồ ăn cũng toàn món thanh đạm, cả ngày chỉ ở trong chùa tĩnh tọa tụng kinh, bình thường cũng không mấy khi làm gì khác.

Cậu nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy theo như Mộ Bạch biểu đạt, thứ duy nhất hắn thích có lẽ chính là… cậu.

“Ờm… thực sự phải dùng cái này sao… sẽ không có vấn đề gì chứ…” Quân Mộc Hề cầm một viên thuốc màu đen khá lớn lên tỉ mỉ xem xét, sợ bên trong có thứ gì đó kỳ quái.

“Lúc hệ thống đưa cho mình cái này cũng không nói quá nhiều, toàn mấy công dụng xấu hổ, nhưng nếu sau đó có gì không ổn thì chắc nó đã nói rồi…” Quân Mộc Hề lại nhìn chằm chằm viên thuốc trong tay một lúc lâu, ngoài miệng không xác định nhỏ giọng nói thầm. Tuy hệ thống đã rời đi, nhưng cậu vẫn nhớ kỹ cái thói thích hố người của nó.

Viên thuốc này chính là tùy ý biến hình hoàn mà lúc trước hệ thống tặng cậu. Quân Mộc Hề nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết hòa thượng thích nhất cái gì, cuối cùng chỉ có thể coi mình như lễ vật tặng cho hắn. Nhưng lại không thể là vật bình thường phổ thông được, dù sao cũng phải là thứ gì mới mẻ chút, cho nên cậu mới nhớ tới viên thuốc kỳ quái hệ thống tặng.

“Biến thành cái gì mới tốt nhỉ…” Quân Mộc Hề sờ sờ cằm, lại bắt đầu rối rắm.

“Sư tử? Hổ? Không được không được, như vậy quá hung mãnh, dọa đến chàng thì làm sao bây giờ…” Quân Mộc Hề lắc đầu, liên tiếp phủ định vài giống loài, rối rắm muốn nổ đầu.

“Không đúng, mình nhớ hình như sau đó hệ thống có nói thuốc này có thể tùy ý chuyển hóa giữa biến một nửa và biến hoàn toàn.” Đơn giản là, nếu ngươi muốn biến thành một con thỏ, ngươi cũng có thể biến hình thành thỏ; nhưng nếu muốn biến thành người thì cũng có thể biến thành hình thái nửa người nửa thú, như khi đó sẽ chỉ có một chút xíu đặc điểm của thú mà thôi.

“Thế thì mình có thể biến thành động vật nhỏ trước, sau đó lại đột nhiên biến thành trạng thái nửa thú, cho hòa thượng một kinh hỉ!” Quân Mộc Hề càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này rất tuyệt, hoàn toàn không suy xét liệu có thể biến kinh hỉ thành kinh hách không.

“Ừm… chắc chắn bây giờ chàng vẫn đang tu luyện bên dòng suối nhỏ trong rừng, xuất hiện ở nơi đó là dễ dàng nhất, mà cũng sẽ không làm người ta cảm thấy kỳ quái, cơ mà… thỏ? Mèo? Hay sóc nhỉ?”

Cậu lại rối rắm một lúc lâu, cuối cùng thấy thỏ không phù hợp với hình tượng nam tử cao lớn khí khái, sóc thì cậu không thích, thôi cứ chọn con gì họ mèo đi.

Bên dòng suối nhỏ trong rừng, Mộ Bạch đang cầm Phật châu, lẳng lặng đả tọa. Tuy linh hồn của hắn đã được chữa trị, nhưng vẫn không ổn định như lúc trước, cho nên cứ một đoạn thời gian đều sẽ tới nơi an tĩnh nhất và nồng đậm linh khí nhất trong Đại Phật Tự để đả tọa tu luyện. Chậm rãi mở to mắt, hắn lại nghĩ đến Quân Mộc Hề mấy hôm nay bận rộn chuẩn bị sinh nhật cho hắn, trên mặt không khỏi mang vài phần ý cười.

Tuy hắn chẳng thèm để ý đến ngày sinh nhật, nhưng thực ra lại cực kỳ chờ mong quà của bé cưng.

Đang lúc hắn muốn kết thúc buổi đả tọa hôm nay để đi tìm bé cưng yêu thương một phen thì có một âm thanh hừ hừ nhỏ như có như không hấp dẫn lực chú ý của hắn.

“Miêu ô ~ ngao ô ~” âm thanh này vừa giống tiếng mèo kêu lại vừa không giống.

Đảo mắt nhìn lại, trong lùm cây vang lên tiếng tích tích tác tác, một sinh vật gì đó tròn xoe màu nâu đang gian nan thoát ra khỏi đám lá cây, thân mình tròn vo đang từ từ thoát ra khỏi khe hở giữa đám cành lá. Khi toàn bộ thân thể đã ra ngoài, lúc này Mộ Bạch mới thấy rõ vật nhỏ này.

“Li miêu?” Mộ Bạch nhướng mày, đây là lần đầu tiên hắn thấy sinh vật sống ở đây. Động vật trong rừng cây này đều rất có linh tính, hơn nữa đều sợ hãi nhân loại, nơi nào có dấu vết sinh hoạt của nhân loại thì đều sẽ không đặt chân tới.

Vật nhỏ gọi là li miêu này thực ra còn chưa lớn hẳn, quá lắm cũng chỉ là một nhóc li miêu con. Chiều cao chỉ khoảng bốn năm chục centimet, lông trên người hiếm thấy không có hoa văn, là một màu nâu nhạt rất đẹp, còn xoã tung. Chỉ có trên mặt là có vài sợi hoa văn nhợt nhạt, một đôi mắt nâu thẫm rất to, lúc này đang chớp chớp nhìn hắn, còn phát ra âm thanh rầm rì đáng thương đứt quãng nữa.

Gương mặt đẹp đẽ của Mộ Bạch vẫn rất lạnh nhạt, nhưng so với ngày thường đã nhu hòa hơn không ít, vẫy vẫy tay với cậu.

“Bé con, lại đây.”

Bé li miêu có hơi sợ hãi nhìn hắn, móng vuốt nhỏ co rụt lại, dường như đang do dự xem rốt cuộc có đi qua hay không.

 

——oOo——

 

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU

* Khuyến Mãi LAZADA:
👉 Ngày 18-24.05.2024
- Voucher giảm 25K/99K vào lúc 11H
- Voucher giảm 50K/250k vàp lúc 20H
Link nhận Ưu Đãi: https://s.lazada.vn/s.VW0XL?cc

Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!