Chương 38: Đạt được sự nhất trí.


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

o

Lịch Duyệt Tinh mềm lòng.

Tuy game rất bịp bợm nhưng bé con thật sự đã khóc nhè, lại còn là kiểu trốn trong chăn khóc nhè nữa chứ.

Được rồi, chửi game là chửi game, nuôi con là nuôi con, hai chuyện không phải một. Cùng lắm chưa giải quyết được vấn đề thì không nạp tiền nữa, khi một người chơi không vui vẻ nạp… Dù sao độ thiện cảm cũng mất rồi, điểm cống hiến còn một ít, tạm thời vẫn có thể đảm bảo cuộc sống cơ bản của bé con.

Lịch Duyệt Tinh thầm quyết định.

Trong phòng vắng lặng, trong game cũng yên tĩnh.

Vầng trăng lơ lửng bên ngoài cửa sổ cũng lặng im không nói.

Lịch Duyệt Tinh đờ người hai ba phút, chưa nghĩ ra phải làm gì, dứt khoát điểm danh ngày hôm nay.

Sau tuần điểm danh bảy ngày trước đó, trong game lại cập nhật tuần điểm danh mới, vẫn là một tuần, điểm danh đủ bảy ngày được một vé rút thưởng. Chẳng qua tuần này không còn là tuần đồ ăn mà là tuần vận động, vẫn là phong cách tương đối lạ lùng. Ví dụ như mấy ngày trước, phần thưởng điểm danh của Lịch Duyệt Tinh là ——

【Tennis】

【Vợt tennis – A】

【Vợt tennis – B】

Lại nhìn phần thưởng của ba ngày điểm danh tiếp theo, phong cách cũng chẳng khác mấy.

【Bóng bàn】

【Vợt bóng bàn đỏ】

【Vợt bóng bàn đen】

Hai bộ đồ này chia ra là sáu ngày, chờ đến ngày thứ bảy cuối cùng cũng tung đòn khủng, ngoài vé máy bay vốn có, còn tặng một bộ dụng cụ tập chơi golf trong nhà với phong cách rất sếp tổng ngang ngược, chính xác…

Ờm…

Lịch Duyệt Tinh lướt nhanh căn phòng.

Nhiều đồ, cảm giác phòng càng ngày càng chật chội rồi.

Chẳng biết căn phòng này có thể nâng cấp mở rộng không nữa.

Nghĩ tới đây, Lịch Duyệt Tinh không khỏi vươn tay nhấp vào bốn góc cửa sổ của căn phòng, xem có thể kích hoạt hệ thống cải tạo nâng cấp gì không. Nhưng còn chưa nhấp được hai lần, chăn trên giường đã xốc lên, nhóc tí hon thình lình ngồi phắt dậy!

Mình bị phát hiện rồi?

Lịch Duyệt Tinh thầm giật mình.

Chưa chờ hắn làm gì, nhóc con đã vén chăn xuống giường, đi tới chiếc bàn trong phòng. Cậu cầm ấm nước rót cho mình cốc nước, uống một hớp, sau đó chẳng làm gì hết, chỉ cầm cái cốc đứng đó bất động.

Lịch Duyệt Tinh vô thức nhìn lời dẫn hệ thống.

Hôm nay, 00:45 AM.

【Túc Minh Khiêm ngủ dậy】

【Túc Minh Khiêm uống nước】

Túc Minh Khiêm: “…”

【Túc Minh Khiêm đang ngẩn người】

Mình vẫn chưa bị phát hiện.

Lịch Duyệt Tinh thở phào nhẹ nhõm, không hiểu sao lại thoáng có cảm giác chột dạ khi nhìn trộm.

Quên đi.

Dù sao cũng chẳng có chuyện gì để làm.

Thôi logout vậy.

Lịch Duyệt Tinh dời ngón tay đặt trên màn hình lên phím chức năng điện thoại. Nhưng lúc hắn sắp nhấp vào, nhóc tí hon đột nhiên đặt cốc nước trong tay xuống.

Cốc thủy tinh đụng vào mặt bàn phát ra tiếng va chạm không lớn không nhỏ, phá vỡ sự yên lặng trong game, cũng tạm thời gián đoạn hành động logout của Lịch Duyệt Tinh.

Lịch Duyệt Tinh nhìn lại game, phát hiện nhóc con đã đi tới trước giá sách. Cậu cầm lấy một cuốn sách, trở lại giường nhưng không ngủ mà tựa vào đầu giường đọc sách.

Nhìn cái là Lịch Duyệt Tinh đã phát hiện Túc Minh Khiêm đang xem cuốn sổ tay du lịch bằng bìa da.

Lời dẫn hệ thống lại đổi mới, không cần đọc miêu tả hành động đằng trước, Lịch Duyệt Tinh dán mắt vào một câu cuối cùng.

【Túc Minh Khiêm nhìn chăm chú vào chữ viết nguệch ngoạc trong sổ tay du lịch】

Nội dung của sổ tay chỉ có hai trang.

Một trang ghi lại quá khứ, đấy không thể gọi là viết nguệch ngoạc được.

Thứ có thể nói là viết nguệch ngoạc cũng chỉ có…

Lịch Duyệt Tinh chần chừ xoay màn hình, điều chỉnh góc nhìn ra sau lưng Túc Minh Khiêm rồi nhìn từ vị trí của cậu, phát hiện thứ người kia nhìn chăm chú đúng thật không phải nội dung quá khứ, mà là đoạn đối thoại mới do hắn và đối phương viết ngày đó.

Lịch Duyệt Tinh khá là bất ngờ.

Lúc đầu hắn tưởng độ thiện cảm biến thành -999 rồi thì thái độ của nhóc tí hon cũng sẽ thay đổi theo. Chưa biết chừng khi hắn login lại được chứng kiến hiện trường chạy trốn ngổn ngang, hoặc là dáng vẻ nhóc con lạnh lùng vô tình quắc mắt nhìn trừng trừng.

Nhưng sao cảm giác bây giờ…

Như hiện trường thiếu niên ngây thơ thầm nhịn nhục sau khi bị lạnh lùng đùa giỡn và vứt bỏ thế nhỉ?

Lúc này, một âm thanh rất trầm vang lên, như làn gió nép mình ngoài cửa lặng lẽ than một tiếng.

Túc Minh Khiêm: “Tây Mộc…”

Lịch Duyệt Tinh chợt cảm thấy mình không thể nào bàng quan.

Hắn xúc động mở khung chat, gửi hai chữ.

“Bé con”

Màn hình ánh sáng trắng bạc đột ngột xuất hiện trong phòng.

Nhóc tí hon dựa vào giường đọc sách bất chợt rung người, sổ da trong tay cũng đóng cái bốp.

Lại bị dọa rồi.

Lịch Duyệt Tinh có phần bất đắc dĩ, lại hơi buồn cười.

Nhóc con này đúng là nhát cáy…

Bầu không khí khá là yên tĩnh, sau khoảng im lặng ngắn ngủi, Túc Minh Khiêm mở miệng nói chuyện.

“Bạn tới rồi”

Gió đêm biến thành mây đêm, giọng nói chân thực hơn âm thanh lúc có lúc không ban nãy.

Lúc nói chuyện, nhóc tí hon rời giường, hai tay chắp tay sau lưng cầm cuốn sổ.

Lịch Duyệt Tinh cảm thấy tư thế này rất có ý nghĩa sâu xa. Thế nên hắn cố ý liếc bậc thầy lời dẫn hệ thống.

Quả nhiên.

【Túc Minh Khiêm nắm chặt sổ tay du lịch】

【Túc Minh Khiêm khá căng thẳng và luống cuống】

Hầy…

Chút rối rắm cuối cùng trong lòng Lịch Duyệt Tinh biến mất.

Bé con của mình.

Còn làm sao được nữa.

Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho nhóc rồi.

Lịch Duyệt Tinh giữ nguyên nụ cười, trong lòng lạnh giá, cứ có cảm giác mình đã trải nghiệm nỗi xót xa phải chăm thằng ranh con nhà mình trước mười năm.

Hắn gõ chữ: “Rốt cuộc sáng nay nhóc làm sao mà phản ứng gay gắt thế?”

Túc Minh Khiêm ngừng một lúc mới trả lời: “Không có gì, đúng là tôi phản ứng gay gắt quá, tôi xin lỗi.”

Độ thiện cảm không hề nhúc nhích, có thể thấy lời xin lỗi này rất lấy lệ.

Nhưng tâm trạng hiện tại của Lịch Duyệt Tinh hết sức bình thản, đã Phật rồi.

Thật ra nghĩ kỹ thì 999 và -999 cũng chẳng chênh lệch quá lớn, chỉ là thêm một dấu “-”, một cái đuôi nhỏ mà thôi.

Hắn tiếp tục: “Nhóc không muốn nói thì thôi. Giờ cũng hơn mười hai giờ rồi, sao nhóc còn chưa ngủ?”

Túc Minh Khiêm: “Không ngủ được…”

Lịch Duyệt Tinh: “Không ngủ được thế vận động một lát nhé.”

Túc Minh Khiêm: “…”

Lịch Duyệt Tinh: “Đúng lúc có vợt tennis, chúng mình ra sân đánh tennis đi.”

Túc Minh Khiêm: “???”

Cậu vô thức liếc ra ngoài cửa sổ.

Trăng lạnh nửa đêm.

Tĩnh lặng thăm thẳm.

Cậu đang định từ chối thì thấy màn hình chớp nháy, lại một câu mới xuất hiện.

“Khi tâm trạng phiền muộn nhiều áp lực, vận động một chút sẽ tốt hơn”

Bên ngoài màn hình, Lịch Duyệt Tinh đã sẵn sàng.

Tuy con game này không có thông báo giá trị áp lực, nhưng hắn thật sự cảm thấy giá trị áp lực hiện giờ của nhóc con khá cao, mà theo mẹo, giá trị áp lực cũng có thể giảm thông qua vận động.

 Cho nên giờ đi vào sân đánh tennis là cực kỳ thích hợp.

Vấn đề duy nhất đó là vẫn chưa có sân tennis.

Nhưng hoạt động thể thao mà, giàu có cách chơi của giàu, nghèo có cách chơi của nghèo.

Lịch Duyệt Tinh vào xưởng chế tạo, làm hai cây cọc gỗ cao cỡ nửa người, đóng chúng xuống sân, rồi tìm một mảnh vải dài trong buồng may buộc lên trên hai cái cọc. Một chiếc lưới tennis thô sơ đã xuất hiện.

Hắn lại gọi nhóc con: “Bé con ơi, qua đây đánh bóng nè.”

Một lát sau, cửa phòng mở ra, nhóc tí hon cầm vợt tennis đi ra khỏi nhà. Cậu nghiêm mặt, đi tới bên cạnh lưới rồi dừng lại. Cậu đặt một chiếc vợt trên tay xuống, sau đấy cầm chiếc vợt còn lại và một quả bóng tennis sang bên kia lưới, dừng lại, tung bóng, phát bóng.

Một luồng sáng trắng bay thoắt tới từ trong màn hình.

Lịch Duyệt Tinh nhấp vào vợt tennis, cầm vợt trong tay rồi lại nhấp vào quả bóng, dễ dàng đập trả tinh linh bay tới.

Lúc này hệ thống còn nhảy ra hướng dẫn.

Không có gì ngạc nhiên.

Nhấn lâu tăng lực, nhấn nhanh giảm lực, thao tác vô cùng đơn giản.

Lịch Duyệt Tinh thử thích ứng hai lần, đã hoàn toàn làm chủ được trò chơi nho nhỏ này. Hắn cực kỳ ung dung nhấp vào màn hình, lực chốc mạnh chốc yếu, còn phát bóng với đủ góc độ xảo trá. Lại nhìn nhóc tí hon chạy tới chạy lui không ngừng trên sân, đầu mướt mồ hôi, lập tức tìm được khoái cảm khi chơi game PSP*.

*PSP hay Play Station Portable, là một hệ máy chơi game cầm tay

Ừ ——

Vận động quả nhiên giảm áp lực.

Lịch Duyệt Tinh nằm trên giường chỉ động đậy ngón tay đắc chí nghĩ.

“Bốp ——“

“Bốp——“

Tiếng va chạm của bóng và vợt tennis văng vẳng trong đêm, gần như lấp đầy tai Túc Minh Khiêm.

Đồng thời, tinh linh nhỏ màu trắng nghịch ngợm gian xảo còn bay tới bay lui cũng hoàn toàn choán hết tầm mắt cậu.

Túc Minh Khiêm đánh trầy trật nhưng không chịu nhận thua, gần như dồn hết tinh thần vào cuộc vận động này. Không biết đỡ bao nhiêu quả bóng, lúc quả bóng bay tới lần nữa, cậu chậm một bước, bóng bay sượt qua mép vợt của cậu ra ngoài.

Mà cậu không kiểm soát được lực, ngã nhào xuống đất, cảm giác mồ hôi trên người mình giờ phút này đều thấm ướt mặt đất.

Rất mệt.

Cũng cực kỳ thoải mái.

Cậu nằm trên đất, vừa mới hít sâu một hơi đã thấy màn hình hiện ra lần nữa.

“Mệt rồi hả bé con? Mệt thì đi ngủ đi, đúng lúc tôi cũng phải ngủ đây”

Vẫn gõ chữ.

Không có tiếng.

Kể từ phản ứng quá đáng của cậu ban sáng, Tây Mộc không nói chuyện nữa, vẫn luôn gõ chữ.

Là bởi… quan tâm tới tâm trạng của cậu ư?

Cảm xúc của Túc Minh Khiêm phức tạp trong phút chốc.

Lịch Duyệt Tinh ngáp một cái, hơi hơi buồn ngủ rồi.

Hắn đề nghị đánh tennis vốn là muốn cho nhóc con giải tỏa áp lực, không ngờ nhìn nhóc con chạy tới chạy lui mà tinh thần lại sảng khoái một cách bất ngờ. Chưa biết giá trị áp lực của nhóc con thế nào, mà giá trị áp lực của hắn đã được giải tỏa rồi.

Tâm trạng của hắn trở nên vui sướng, chữ gõ ra cũng lưu loát bay bổng: “Được rồi, vận động xong thì đừng rối rắm nữa, tắm táp rồi lên giường nghỉ ngơi thôi, nếu đằng nào ngày mai cũng tới thì có chuyện để đến mai hẵng nghĩ. Ngủ ngon mới cao lớn được——“

Giọng của Túc Minh Khiêm đột ngột vang lên: “Tôi tưởng bạn là con gái.”

Lịch Duyệt Tinh đang định logout chấn động tại chỗ.

Hắn gõ chữ một cách khô khan: “… Hả?”

Cuối cùng hắn cũng nhớ ra tình huống khi mình vừa mới vào game.

Tên của nhóc tí hon là mặc định…

Cũng không có cơ hội cho người chơi chọn giới tính khác…

Vậy là game này mặc định người chơi là nữ giới?

Đây là kỳ thị giới tính có đúng không?

Trên đời này có loại thiết kế game thiểu năng, tiền còn chưa kiếm được đã tự phế một nửa võ công hả?!

Lịch Duyệt Tinh siêu cạn lời, cùng lúc đó hắn nghe nhóc con trong màn hình tiếp tục nói chuyện.

Túc Minh Khiêm nói tiếp: “Đủ mọi hành vi trước đấy của bạn đã khiến tôi hiểu lầm, làm tôi tưởng bạn là nữ. Thế nên khi nghe thấy giọng bạn tôi mới có thể mất tự chủ đến thế… Đương nhiên, về giới tính của bạn, tôi chưa từng xác nhận với bạn mà chỉ giả định một cách hiển nhiên, đây là lỗi của tôi, tôi ẩu quá.”

“Thế nhưng,” Túc Minh Khiêm vẫn nói, “Tại sao bạn lại muốn mua váy cho tôi xem?”

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Tất nhiên là để nhóc mặc rồi…

Nhóc tí hon không mở miệng còn đỡ, vừa mở miệng nói chuyện, cảm giác chân thực đã đập vào mặt.

Lịch Duyệt Tinh đánh giá hành vi của mình, bỗng cảm thấy có vẻ hơi biến thái.

Cơ mà biến thái thì làm sao.

Làm người thì phải biến thái chút chứ, váy đẹp biết bao.

Túc Minh Khiêm: “Nên là Tây Mộc…”

Giọng của cậu trầm xuống.

Cậu đang yên lặng xoa dịu vết rách và ảo tưởng trong lòng.

Sự việc đã rất rõ ràng, tình huống là như thế…

Tây Mộc thích mình.

Tây Mộc là nam.

Tây Mộc không có sở thích mặc trang phục khác giới.

Ba tình huống này cho dù là tổ hợp ngẫu nhiên hai cái, Túc Minh Khiêm vẫn có thể chấp nhận.

Nhưng chồng cả ba loại tình huống với nhau, Túc Minh Khiêm cẩn thận suy ngẫm hồi lâu, chỉ có thể “bạn rất tốt nhưng tôi rất tiếc”: “Nên là Tây Mộc à, dù thế nào chẳng nữa, chúng ta vẫn là bạn tốt.”

Lúc này Lịch Duyệt Tinh chợt tỉnh táo lại.

Kiểu câu này sao mà quen tai thế nhở.

Quen tai khiến người ta không tự chủ liên tưởng tới đạo cụ nổi tiếng nào đó.

Chờ đã.

Lịch Duyệt Tinh nảy số, rốt cuộc cũng làm rõ được mạch suy nghĩ.

Đây là game yêu đương.

Nhóc tí hon tưởng mình là nữ.

Nhưng hôm nay nhóc con đã biết mình là nam.

Cho nên -999×2.

Do đó buổi tối nói “chúng ta vẫn là bạn tốt”.

Kiểu câu quen tai gì đây…

Đù má chính là thẻ người tốt mà!!!

Lịch Duyệt Tinh trợn trừng mắt như gâu đần.

Hắn vô thức đánh chữ: “Tôi không phải người tốt…”

Túc Minh Khiêm thắc mắc: “Tây Mộc?”

Lịch Duyệt Tinh gượng xóa nửa câu sau “không cần thẻ người tốt của nhóc”.

Hắn đắn đo suy nghĩ, cảm thấy thật ra mình không chơi con game này như game yêu đương, cho nên hình như cũng chẳng cần phải tức giận vì được phát thẻ người tốt.

Với cả, so với thẻ người tốt, rõ ràng bị tưởng là gay còn bùng nổ hơn.

Khiến người ta khó tả hơn chính là, người coi mình là gay lại còn là con mình trong game…

Nhưng việc này cũng không thể trách đối phương được.

Dù sao đây cũng là game yêu đương…

Lịch Duyệt Tinh vòng trở lại, hắn càng vi diệu hơn, chỉ có thể hờ hững gõ một câu: “Bé con à, nhóc đừng nghĩ nhiều quá, thật ra mọi chuyện không phải vậy đâu…”

Túc Minh Khiêm không nói gì.

Nhưng một cái -1 nho nhỏ xuất hiện trên đầu cậu.

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn nhìn cái -1 kia chằm chằm.

Con số này đang im lặng tiết lộ một thông tin…

Túc Minh Khiêm không tin mày, nhưng vẫn cười với mày.

-1 nho nhỏ nhẹ nhàng bay về phía thanh thiện cảm.

-999 biến thành -1000.

Không có dấu hiệu nào, game đột nhiên phát ra âm thanh hiệu ứng.

Trên màn hình, dòng chữ hệ thống nhấp nháy.

【Hệ thống: Độ thiện cảm của Túc Minh Khiêm với người chơi đã giảm xuống -1000, hoàn thành nhiệm vụ ẩn [Khoảng cách ngày càng xa]】

【Hệ thống: Người chơi nhận được phần thưởng sau đây: Danh hiệu [Mộng cũ khó tìm]×1】

【Hệ thống: Người chơi hãy vào giao diện danh hiệu nhận danh hiệu】

Thông báo hệ thống đột ngột hiện ra một cách bất ngờ, nhưng hiểu lầm của nhóc tí hon đứng trong sân cũng rất quan trọng.

Lịch Duyệt Tinh nhịn một lúc, không đi mở hệ thống danh hiệu ngay mà gõ cho xong câu, tháo gỡ hiểu lầm của cả hai.

Lịch Duyệt Tinh đơn giản trực tiếp, một câu trúng hồng tâm: “… Chúng ta là bạn.”

Vừa dứt lời, những con số khác thình lình nhảy ra trên đầu Túc Minh Khiêm.

+50+50+50!

Ba +50 xuất hiện trên đầu nhóc tí hon, trực tiếp thay đổi thiện cảm trong thanh thiện cảm thành -850, dùng thái độ nhanh chóng mà kiên quyết, bày tỏ nội tâm vui sướng của nhóc.

Trong một chốc, cảm xúc của Lịch Duyệt Tinh cũng trở nên phức tạp.

Rõ ràng là kết quả mình muốn.

Vì sao cứ cảm thấy quai quái chỗ nào đấy nhỉ…

Hắn giấu sự quái lạ này trong lòng, di chuyển ngón tay ấn mở hệ thống danh hiệu, nhìn danh hiệu mình mới có được.

Danh hiệu: Mộng cũ khó tìm.

Điều kiện: Độ thiện cảm -1000

Phần thưởng: Đi vào giấc mơ (5/5)

【Đi vào giấc mơ】: Mỗi lần người yêu chìm vào giấc ngủ và nằm mơ, có xác suất nhất định mơ thấy cảnh quá khứ. Cảnh trong mơ sẽ hóa thành manh mối, ghi lại trong “nhật ký du lịch”. Sau khi lấy được năm manh mối, hiệu ứng đi vào giấc mơ sẽ biến mất.

 

——oOo——

 

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3