Quả nhiên trông thấy đèn trong nhà vẫn sáng, mình vừa bước vào thì tắt ngay.
Dạ Côn biết Hoa Sa La muốn chạy, nhưng hiện tại nàng căn bản chạy không thoát, trực tiếp nắm vào trong hư không một cái, Hoa Sa La liền chậm rãi xuất hiện.
– Nữ hoàng đại nhân vội vã đi đâu thế?
– Không cần người quản!”
– Không cần phu quân quản, nàng muốn ai quản, nếu để cho nam nhân khác quản, nàng sẽ bị bỏ vào lòng heo đó.
– Thả ta ra…
Hoa Sa La điên cuồng giãy dụa, nhưng căn bản vô dụng.
Dạ Côn cứ như vậy khống chế Hoa Sa La vào bên trong.
– Ài, nhớ năm đó, chúng ta cùng nằm trên chiếc giường này, điên cuồng qua biết bao.
– Lưu manh!
Hoa Sa La nghe xong, mặt trong nháy mắt đỏ lên, đầu trọc thối không biết xấu hổ.
– Không phải nàng thích tên lưu manh như ta sao, khà khà khà khà… hôm nay nàng chạy không thoát.
– Dạ Côn… ngươi dám, ngô ngô ngô…
Lúc này, đèn trong phòng dập tắt, chỉ nghe âm thanh kẽo kẹt do giường gỗ phát ra, vô cùng êm tai nha.
Ban đầu Hoa Sa La đã nghĩ thông suốt, vừa rồi chỉ tức giận mà thôi. .. cho nên mới đùa nghịch tiểu tính tình chạy đến nhà cũ bên này, kỳ thật cũng là muốn ở chỗ này chờ Dạ Côn tới, xem Dạ Côn có cái tâm kia hay không.
Quả nhiên đã chờ được, trong lòng đương nhiên là vui vẻ, nhưng phải giả vờ a.. kết quả không giả được.
Sau nửa đêm, Dạ Côn liền mang theo Hoa Sa La sắc mặt đỏ ửng về Dạ gia, nhân số lại nhiều thêm… chỉ sợ sau này sẽ phải lật bài.
Dạ Côn nghĩ thầm có nên chuẩn bị một cái giường tròn thật lớn hay không, thế nhưng như thế rất quá đáng, dù sao Thái Kinh còn có rất nhiều độc thân cẩu, nếu truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ khiến người hâm mộ chết đi. ..
Lúc này nữ hoàng cũng trở nên thẹn thùng, nhất thời mất đi khí thế nữ hoàng, đối với Dạ Côn nói gì nghe nói.
Mà Dạ Côn về đến phòng, trong nháy mắt liền bị đám người Diệp Ly Công thẩm.
– Lần trước không phải các nàng đã nói rồi sao… chỉ cần người ta nguyện ý a.
Diệp Ly nghiêm túc nói ra:
– Nói như thế ngươi cũng tin.
– Đúng đấy, phu quân người có mới nới cũ, ta muốn về nhà mẫu thân ta.
– Đừng đừng đừng, tốt xấu gì người ta cũng cứu phu quân các nàng một mạng, nếu đặt ở trước kia, phải lấy thân báo đáp đấy.
Diệp Lưu thở phì phì nói ra:
– Phu quân, ngươi cưỡng từ đoạt lý!
– Ta cam đoan, không có lần sau.
Diệp Ly chững chạc đàng hoàng nói ra:
– Hừ! Chỉ có đem treo người trên tường, ta mới tin tưởng cam đoan của ngươi.
Dạ Côn: ……
– Kỳ thật đặt lên giường các nàng cũng có thể tin.
– Đại lưu manh.
– Phu quân không biết xấu hổ.
– Phu quân thật xấu, ta rất thích. ..
– Dạ Côn: …
Có lẽ là giải quyết xong mọi chuyện, Dạ Côn cũng toàn tâm toàn ý buông lỏng xuống, sức chiến đấu đều mạnh gấp bội.
Sáng sớm ngày thứ hai, ngáp đi ra khỏi phòng, nâng đỡ eo… thê tử nhiều, eo cũng tăng thêm gánh nặng.
Đi vài bước, lúc đi qua sân nhỏ của đệ đệ, nghe thấy trong sân có tiếng kiếm.
Chỉ thấy để đệ đang dạy chất tử kiếm thuật.
– Đệ đệ, chào buổi sáng.
– Đại ca, dậy sớm như vậy?
– Đại bá.
Hai tiểu gia hỏa hướng phía Dạ Côn chắp tay hộ.
Dạ Côn vỗ vỗ đầu tiểu gia hỏa:
– Luyện không tệ, đại bả đều không phải là đối thủ của các con.
Tiểu gia hỏa nghe xong rất vui vẻ.
– Được rồi, sang một bên luyện đi.
– Vâng thưa cha.
Hai huynh đệ đi vào trong đình ngồi:
– Đại ca, uống trà.
Dạ Côn tiếp nhận trà nhấp một miếng, than nhẹ.
– Đại ca, còn có chuyện phiền lòng?
– Có chuyện giấu ở trong lòng đại ca rất lâu, một mực không nói ra.
Dạ Côn kỳ thật không muốn nói, nhưng bí mật này không nói, liền có điểm là lạ, dù sao mình không phải thân đại ca của Dạ Tần.
Dạ Tần hơi sửng sốt một chút, lập tức VỖ VỖ cánh tay đại ca cười nói:
– Mặc kệ lúc nào, ngươi cũng là đại ca ta, thân đại ca!
Nghe Dạ Tần nói như thế, Dạ Côn có chút kinh ngạc, lập tức cười nói:
– Ừm, ngươi mãi mãi cũng là thân đệ đệ của ta.
Mặc dù Dạ Côn không có nói rõ, nhưng Dạ Tần biểu hiện, rõ ràng đã biết.
Hai huynh đệ hàn huyên rất lâu mới cùng đi ăn sáng, bữa sáng hôm nay Hoa Sa La cũng ở trong đó, chẳng qua là có chút ngượng ngùng.
Dù sao tân nương tử tới cửa.
Con mắt Dạ Minh bị sưng, xem ra đêm qua bị đánh không ít, quá hung tàn.
– Tối nay đổi một chỗ chơi?
Lúc này Đế Quân tò mò hỏi.
– Túy Tiên cư.
Dạ Minh lập tức nói ra.
Mà Đông Môn Mộng bắn tới một đạo tử vong ngưng thị.
Đế Quân hướng phía Dạ Minh cười nói:
– Thông gia, loại tinh thần không sợ chết này của ngươi, bổn quân bội phục.
– Đây không phải là vì bồi thông gia xem phong tỉnh Thái Kinh sao…
– Hoàn toàn chính xác, hoàn toàn chính xác, phong tỉnh Thái Kinh rất là đặc biệt nha.
Các nam nhân phát ra tiếng cười nhẹ, mà các nữ nhân thì im lặng …
Nhưng vào đúng lúc này, trong sản xuất hiện một đạo vòng sáng màu đen, chỉ thấy một nam nhân từ bên trong đi ra.
Nam nhân này tướng mạo vô cùng đẹp đẽ, thậm chí cảm giác giống như Cô nương, thế nhưng yết hầu vẫn có a.
Mặc một bộ áo bào đen, không có màu sắc khác, giống như rất thích màu đen vậy.
– Ma Quân tới rồi à, nhanh ngồi. .. đồ ăn còn chưa nguội đây.
Đế Quân nhiệt tình mời chào.
Mà Ma Quân không thèm đếm xỉa tới Đế Quân, đi tới. . nhìn về phía Hi Ngõa trên bàn cơm.
Lúc này mọi người mới phát hiện, lỗ tai vị Ma Quân này. .. có chút tương tự với Hi Ngõa!
Chẳng lẽ bọn họ là cha con! ! !
Dạ Côn đều choáng váng, tiết tấu cha vợ tìm tới cửa lại tái hiện?
Nhưng một câu kế tiếp của Ma Quân, càng khiến mọi người ngây ngốc.
– Tỷ, ta rốt cuộc tìm được ngươi!
Phốc!
Lúc này những người đang ăn canh đều phun hết cả ra, liền Đế Quân cũng bị sặc, nguyên bản thấy lỗ tai Hi Ngõa giống với Ma Quân, liền thông tri Ma Quân, nơi này có tộc nhân của ngươi.
Kết quả không nghĩ tới, vừa vào đến đã gọi tỷ.
Người ở chỗ này đều biết, Hi Ngõa Có ý đối với Côn ca.
Nếu như tính như thế, Côn ca liền sẽ trở thành tỷ phu của Ma Quân.
Mà lúc này trong đầu Đế Quân tính toán, theo bối phận mà nói. .. mình cao hơn Ma Quân, dù sao Dạ Côn là con rể của mình.
Lập tức cảm thấy kiếm lợi lớn.
Lúc này Đông Môn Mộng đột nhiên đứng lên nói ra:
– Hi Ngõa là con dâu ta, ngươi đừng kêu loạn.
Cái gì gọi là trên đời chỉ có mẫu thân tốt, hiện tại liền có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đế Quân đều giơ ngón tay cái lên với Đông Môn Mộng, tốt.
Mà Minh ca biểu thị, đau lòng a… vì sao ngươi không tìm cho ta mấy người, còn nhi tử lại hết người này tới người khác đưa đến cửa.
Đám Con dâu biểu thị bà bà quá bất công, vừa mới tăng thêm nữ nhi Đế Quân, hiện tại lại nghĩ đến tỷ tỷ Ma Quân, sao có thể như thế… quá không công bằng.
Diệp Hoa cùng Thượng Hiên nghiêm mặt, trực tiếp nhìn về phía Dạ Côn.
Dạ Côn biểu thị mình rất oan uổng a… ta cùng Hi Ngõa thật không có gì, chỉ là bình thường gọi chủ nhân , Xoa bóp, tuyệt đối không có
những chuyện khác, điểm này, Côn ca có thể thề với trời, bằng không sẽ bị sét đánh.
Oanh!
Trên bầu trời Thái Kinh vang lên tiếng sấm nổ.
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3