Mọi người thường hay gọi niềm vui tưởng chừng như không thể xảy ra là kỳ tích, nhưng những chuyện tệ hại thì lại không biết hình dung kiểu gì, tai họa bất ngờ, tai bay vạ gió, tai nạn… Những từ ngữ này có vẻ vẫn chưa nói hết được tình cảnh của An Minh Hối lúc này. Bây giờ là 1 giờ 18 phút sáng, dựa theo thời gian biểu bình thường lúc này anh vẫn nên ngủ say trên giường, chứ không phải đứng trong một căn hộ nhỏ hẹp, ngơ ngác nhìn bức tường cũ kĩ ố vàng, vài lớp sơn còn bị bong tróc. Thực ra trong tầm mắt anh không chỉ có bức tường khô khốc trước mắt, mà còn có một màn hình kỹ thuật số trôi nổi giữa không trung, bên trên là những ký tự vuông vắn anh quen thuộc, nhưng khi chúng hợp lại thành câu, anh lại có cảm giác mình hoàn toàn không hiểu.
Sau khi thân phận nhân vật ở thế giới này chết đi, người thực hiện sẽ tự động tiến vào thế giới nhiệm vụ tiếp theo. Nếu người thực hiện bị nhận định là cố ý tránh tiếp xúc với nhân vật chính và lẩn trốn nhiệm vụ thì sẽ tiến hành tiêu hủy linh hồn. Nếu nhân vật chính chết, thế giới nhiệm vụ sẽ sụp đổ. Quy trình nhiệm vụ của thế giới này chỉ cung cấp cho người thực hiện tham khảo. Người thực hiện không được tiết lộ cho nhân vật ở thế giới nhiệm vụ biết thông tin về thế giới này.
Mười phút trước An Minh Hối vẫn là một thầy giáo nhân dân bình thường và yêu nghề, mười phút sau đã trở thành vật cản trên con đường trưởng thành của nhân vật chính, hơn nữa có cảm giác hình như không phải là vật cản lớn nhất, mà là cái loại thêm vào cho đủ số lượng, đã định trước là sẽ bị đá một phát văng xuống cống.