Chương 13: Ma quỷ huấn luyện


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác

Truyện Bóng Tối Trước Bình Minh

Trong học viện.

Bầu không khí lúc này đang rất khẩn trương và tấp nập. Người người thi nhau tu luyện, người người đối chiến, luyện trận, … Tất cả chỉ để chuẩn bị cho cuộc tranh đấu xếp hạng nhân tài bảng ba tháng tới.

Lớp K199A. Trận đoàn chiến đã qua được năm ngày, nhưng những rung động mà trận đấu để lại cho các thành viên lớp K199A là rất sâu sắc. Giống như là bị kích thích bởi trận đoàn chiến đó hay là bởi vì tránh đấu nhân tài bảng mà các thành viên trong lớp tỏ ra tích cực tu luyện hơn thường ngày.

Tài nguyên nhận được từ trận đoàn chiến lớp trưởng Hồ Hà Giang lấy bảy phần chia đều ra cho các thành viên trong lớp, ba phần đưa vào quỹ lớp. Lúc đầu ý muốn đưa cho Trần Thái Dương 5 phần nhưng Trần Thái Dương hắn lại không nhận. Ngay cả phần được chia đều hắn cũng đưa lại cho Hồ Hà Giang sung vào quỹ lớp. Một phần là những tài nguyên này không có tác dụng với tu vi của hắn, khác nữa là những thành viên trong lớp cần tài nguyên hơn hắn.

Đối với tu vi đạt đến pháp tắc tiểu thành như Trần Thái Dương, tinh thạch chỉ có tác dụng phục hồi chân khí. Để tăng lên tự thân tu vi, cái hắn cần là những thiên tài địa bảo nghìn năm trở lên diễn sinh ra pháp tắc chi lực mới có tác dụng, mà những thiên tài địa bảo đó chỉ có trong các bí cảnh cấp A trở lên.

Lúc này, Trần Thái Dương đang nằm lười trên bàn không để ý đến xung quang, người trong lớp thấy vậy cũng chỉ nhìn lướt qua một cái rồi tập trung vào việc học tập, ôn luyện của mình. Qua những ngày tiếp xúc các thành viên trong lớp đã chuyển từ lúc đầu dịch ý đến chấp nhận và bây giờ là có chút sùng bái. Vì Trần Thái Dương cả ngày chỉ lên lớp rồi nằm không làm gì mà lại có chiến lực khủng kh·iếp như vậy, không sùng bái cũng không được.

Hồ Hà Giang đột nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt Trần Thái Dương. Đôi mắt long lanh như ẩn chứa vạn tinh thần nhìn chằm chằm vào Trần Thái Dương khiến cho hắn cảm thấy có chút bối rối, người ngồi thẳng dậy nói.

Mi làm gì?

Hồ Hà Giang lúc này mới ấp úng, giọng có hơi nhỏ nói.

Bạn! Bạn học Thái Dương. Mình! Mình đã sắn sàng để cho bạn huấn luyện.

Câu nói không đầu không cuối tạo ra cho người nghe cảm giác có chút mờ ám. Vô tình hay cố ý, tất cả thành viên trong lớp đều dồn ánh mắt nhìn về phía Hồ Hà Giang khiến cô đỏ mặt lên vội vàng giả thích nói.

Không phải như vậy, chỉ là luyện tập cùng nhau mà thôi.

Nghe vậy, cả lớp liền “Ồ” lên một tiếng làm cho mặt cô càng đỏ hơn.

À không phải! Ý mình là để bạn ấy huấn luyện cho mình.

Lại một tiếng “Ồ” nữa đồng thanh vang lên, Hồ Hà Giang lúc này càng luống cuống. Cô cũng biết cả lớp đang trêu chọc mình, nhưng đang trổ má tuổi 15 như cô không tránh khỏi ngại ngùng.

Đây có phải là tư tình không?

Lớp trưởng thích bạn học Thái Dương sao?

Cả lớp giống như bàn bán xôn xao nhưng lại cô ý nói to để cho Hồ Hà Giang nghe được. Da mặt mỏng Hồ Hà Giang sao chịu được trêu chọc như vậy, vội chạy về vị trí của mình ngồi xuống, hai tay ôm lấy mặt đỏ như cà chua của mình xấu hổ cúi mặt xuống không biết trong đầu đang nghĩ gì.

Cả lớp thấy vậy liền phá lên vui vẻ cười, bầu không khí hoà hợp mà yên bình.

Trần Thái Dương cũng bị l·ây n·hiễm bởi bầy không khí vui vẻ đó, trên khôn mặt không cảm xúc cũng lộ ra nét cười mà từ lâu đã mất.

Hắn nhớ lại khoảng thời gian trước. Khi tổ chức Đôi Cánh vừa mới thành lập, các thiếu niên, thanh niên dù luyện tập ma quỷ cực khổ, có thể m·ất m·ạng bất cứ lúc nào nhưng khoảng thời gian đó lại là khoảng thời gian hắn cảm thấy vui vẻ nhất.

Cả đoàn 105 người dựa vào nhau để sinh tồn. Lớn tuổi nhất cũng chỉ có 27 tuổi, nhỏ nhất lúc đó chưa đến 6 tuổi. Trần Thái Dương là một trong số người nhỏ tuổi nhất lúc đó nên được mọi người trong đoàn xem như là em út mà chiếu cố.

Tiếng cười dần dần nhỏ xuống. Kiều phong lúc này đứng dậy nói.

Trần Thái Dương, vì để lớp mạnh lên, cả lớp đã nhất trí để cậu huấn luyện, dù cực khổ thế nào cũng chịu.

Trần Thái Dương nhìn vào cả lớp, trên khuôn mặt mỗi người hiện lên vẻ quyết tâm, ánh mắt kiên định. Hồ Hà Giang lúc này cũng vậy, chỉ là vẻ mặt cà chua đó vấn chưa giảm bớt.

Lúc trước, khi trận đoàn chiến vừa kết thúc. Trần Thái Dương nhìn về phía bốn người Hồ Hà Giang nói.

Lớp trưởng, đây là thực lực của lớp gọi là hạt giống sao? Quá yếu.

Vậy bạn học Thái Dương, có cách để tu luyện nhanh hơn sao?

Trần Thái Dương nghe vậy ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp.

Tu luyện nhanh hơn à? Có, huấn luyện ma quỷ, nhưng còn phải xem lớp trưởng có chịu khổ được không, bởi vì có thể c·hết người đấy.

Sau những lời đó của Trần Thái Dương, dường như đã kích thích cả lớp quyết tâm muốn mạnh lên nên mới có chuyện ngày hôm nay.

Trần Thái Dương nhìn cả lớp một lượt, xác định cũng không ai từ chối huấn luyện mới nói.

Nếu đã vậy, vậy thì chuẩn bị đến với huấn luyện ma quỷ đi.

Trần Thái Dương linh thức du nhập trong đan điền. Mênh mông cuộn cuộn biển chân khí, nếu để cho cường giả vượt qua pháp tắc thấy được biển chân khí của Trần Thái Dương chắc chắn sẽ kinh ngạc, bởi vì không gian biển chân khí của Trần Thái Dương rộng so với cường giả vượt qua pháp tắc, mà Trần Thái Dương lúc này tu vi mới chỉ là pháp tắc tiểu thành. Ở trung tâm biển chân khí lơ lửng lấy một hắc cầu, đó là ấn ký năng lực của Trần Thái Dương, hắc động hắc ám. Xoay quanh ấn ký hắc động là một ấn ký nhỏ hơn, chỉ bằng một phần mười ấn ký hắc động. Đó là ấn nô hệ phong mà Trần Thái Dương đã thu. Ấn nô là một trong những năng lực của ấn ký hắc động, có thể thu lấy ấn ký của người khác thành ấn nô của mình và ấn nô không thể tu luyện để tăng lên mà chỉ có thể hấp thủ ấn ký cùng hệ để tăng lên.

Linh thức Trần Thái Dương đi vào bên trong ấn ký hắc động. Trong ấn ký hắc động lại là một mảnh không gian khác, nơi đây rộng vạn mét hơn. Lít nha lít nhít những vật linh tinh, có xác yêu thú, binh khí, tinh thạch, đồng vàng, bạc và muôn vàn thứ khác chồng chất thành một đống ở tầng dưới cùng. Phân bổ ở tầng thứ hai là các loại thiên tài địa bảo, tinh thạch cao cấp, một số món binh khí phẩm chất cao, xác yêu thú cao giai, xác của rùa vàng cũng ở tầng hai trong đó. Tầng trên cùng thượng vị lấy một thanh trường thương màu đen với những đường văn lít nhít, vờn quanh trường thương là một Long hồn Chân long, đó là khí linh của Hắc Long thương.

Từ đống dưới cùng nhất, Trần Thái Dương dùng linh thức điều động lấy những thanh màu đen to bằng ngón tay dài mười phân đưa ra. Trong mắt cả lớp thấy, Trần Thái Dương chỉ lật tay một cái liền xuất hiện một đống thỏi đá màu đen rơi ra, nặng nề đập xuống sàn lớp học. Rất may kiến trúc học viện đã được trận pháp gia trì qua nếu không đã bị đập ra thành lỗ.

Xong xuôi hết thẩy Trần Thái Dương mới giải thích nói.

Đây là trọng lực thạch, mỗi thỏi 100 cân, chỉ cần dùng chân khí thúc dục nó sẽ tự động tan ra du nhập vào da của người dùng. Mỗi người lấy một thỏi dùng trước làm quen.

Lúc này Kiều Phong đi lên trước, nắm lấy một thỏi cảm giác nhẹ nhàng. Thúc dục chân khí, trọng lực thạch đang từ thể răng chuyển sang thể long rồi trong suốt biến mất. Trong phút chốc một cảm giác nặng nề đánh lên người Kiều Phong làm cho hắn bị bất ngờ quỳ xuống, hai tay chống xuống.

Thật nặng.

Kiều Phong thốt lên.

Sau khi điều chỉnh lại Kiều Phong đứng dậy. 100 cân đối với người tu luyện cũng không tính là nặng, Kiều Phong vừa rồi là bị bất ngờ thay đổi trọng lượng đột ngột nên mới quỳ xuống.

Cả lớp mỗi người một thỏi bắt đầu sử dụng. Ngoài ý muốn của Trần Thái Dương chính là Triệu Đại Vương lại đòi thêm một thỏi nữa hắn vấn có thể nhẹ nhóm đi lại, trong khi đó đa số người ngay cả bước đi cũng khó khắn.

****************

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!