“Cục cưng, ngươi đừng nói nữa, hãy để ta lẳng lặng.” Nam Tầm không muốn nghe, nàng cảm thấy nếu cứ nghe tiếp sẽ không nhịn được tát chết chính mình.
“Nghĩ thoáng chút đi, sự tình đã qua.” Hư Không Thú khuyên nhủ.
Nam Tầm nghĩ đến cái gì, vội vã lên án nó: “Ngươi biết rõ tràng nhĩ thố là Yêu Vương mà ngươi lại không nhắc nhở ta?”
Hư Không Thú ho nhẹ một tiếng: “Ta cũng không nghĩ tới Yêu Vương mạnh như vậy, ta mà lên tiếng, hắn nhất định sẽ phát hiện ta.”
“Vì vậy ngươi trơ mắt nhìn ta liên tục tìm đường chết?” Nam Tầm nói âm u.
“Không có trơ mắt nha, ta thừa dịp khoảng thời gian này cố ý đi học tri thức thế giới các ngươi, giờ ta là một con Hư Không Thú bắt kịp thời đại, hì hì.”
Nam Tầm: “Cục cưng, ngươi thật sự không cân nhắc hiện hình sao?”
Hư Không Thú hừ hừ: “Ngươi cho rằng ta đần như ngươi sao? Hiện hình để ngươi đánh ta?”
Nam Tầm: “… Cục cưng, ngươi thật thông minh.”
“May là Yêu Vương bám vào người tràng nhĩ thố, mà không phải lợn rừng gì đó.” Nam Tầm có chút vui mừng vỗ vỗ lồng ngực mình.
“Có gì khác nhau sao?” Hư Không Thú khó hiểu.
“Nếu là lợn rừng nhỏ, ta sẽ không nuôi nó, mà nướng lên ăn luôn.”
Hư Không Thú:…
Bỗng nhớ tới cái gì, Nam Tầm bấm tay tính toán, không khỏi thốt lên đầy kinh ngạc: “Tiểu Bát, hình như ngày mai chính là ngày cuối cùng, xong xong, ngày mai ta sẽ bị Yêu Vương nuốt sống!”
Hư Không Thú ừ một tiếng.
“Ta cảm thấy hai ta có thể trực tiếp đi thế giới kế tiếp.” Nam Tầm đề nghị thực chân thành.
Hư Không Thú lập tức trả lời một câu: “Không tới phút cuối cùng tuyệt không thể từ bỏ, ta xem trọng ngươi nha~”
Nói xong lời này, Hư Không Thú lại tiếp tục giả chết rồi.
Sau đó mặc kệ Nam Tầm hô hoán thế nào, Hư Không Thú đều quyết giả chết đến cùng.
Nam Tầm hy vọng ngày mai mình cũng có thể ru rú trong nhà, nhưng rất hiển nhiên, ghét của nào trời trao của ấy. Sáng sớm ngày kế, một đám người liên xuất hiện oanh oanh liệt liệt trước tiểu viện của nàng.
Vốn là con gái gia chủ, tiểu viện độc lập này của nàng đã được cho là vô cùng rộng rãi, vậy mà khi nhóm người này đến lại lập tức trở nên chật chội lạ thường.
Mấy vị trưởng lão đi phía trước, sau đó là cha mẹ nàng, tiếp theo chính là một đoàn thúc thúc bá bá thẩm thẩm ca ca muội muội* theo sau.
Nam Tầm không biết xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy ánh mắt mấy ông lão nhìn nàng sáng quắc đến có thể ăn thịt người, mà vẻ mặt cha mẹ nàng đều như sắp khóc.
Đợi mấy ông lão thấm thía nói ra sự tình, Nam Tầm vẫn còn thẫn thờ.
Vương bầy yêu thú kia vậy mà sai một tiểu yêu đến nói, ngày mai sẽ phái người tới đón tân nương tử*.
Nguyên bản đề nghị kết giao là mấy gia tộc lớn đơn phương mong muốn. Bọn họ dự định trực tiếp ném người lẫn kiệu hoa trước lối vào Ma Vực, sau đó liền xem Yêu Vương có đồng ý nhận nương tử hay không.
Họ chưa từng nghĩ tới, Yêu Vương biết được việc này lại càng chủ động phái người tới đón dâu!
Này có phải có nghĩa Yêu Vương rất hài lòng ứng cử viên tân nương tử?
Nam Tầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, có chút kích động: “Tiểu Bát, ngài mai Yêu Vương tới đón ta, vậy có phải có nghĩa hôm nay ta sẽ không bị ăn? Ta đã thay đổi vận mệnh bị ăn của Túy Ly Huyên rồi!”
Hư Không Thú khà khà một tiếng: “Chúc mừng nha, nói không chừng ngày mai ngươi bị ăn đấy? Ngươi đã quên ngươi làm những chuyện đại nghịch bất đạo với Yêu Vương rồi hả?”
Nam Tầm:…
“Ha ha, cục cưng à, nếu ta mà bị ăn thì điểm công đức của ngươi cũng đi tong nha.” Đến đây, cùng thương tổn lẫn nhau a.
Hư Không Thú lập tức liền ỉu xìu.
_________________________
*Thúc thúc bá bá thẩm thẩm ca ca muội muội: chú bác cô dì anh em
*Tân nương tử: tân nương, cô dâu
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3