Chương 4: Tower Of Gray!


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Năm 1987, Sân bay Tokyo.

“Ông có chắc là chúng ta sẽ đi máy bay không vậy ông Joseph?” Kakyoin nghi ngờ nhìn Joseph.

“Tất nhiên là chúng ta phải đi máy bay chứ! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu! Ta đã đặt một chuyến đi thẳng đến Ai Cập! Nhanh thôi sáng ngày mai chúng ta sẽ tới Cairo qua Bangkok!” ông Joseph trả lời một cách chắc nịch.

“Thật sự không sợ rơi máy bay đấy chứ?” Kakyoin nửa nghi nửa ngờ lên tiếng hỏi.

Thấy như vậy Jotaro và Avdol cũng nhìn Kakyoin một cái.

“Làm gì tới mức đó cơ chứ Kakyoin! Tỉ lệ rơi máy bay còn hiếm hơn cả trúng xổ số ấy!” Avdol lên tiếng nói.

“Đúng như vậy! Nếu mà có rơi thì ta cũng đối phó được vì ta có bằng lái máy bay. . . . chắc chắn sẽ không có lần thứ ba. . . Ohhhh My Goddddddd!” ông Joseph tự tin nói, thế nhưng đang nói được một nửa thì ông ta ôm mặt hét lên.

Joseph bỗng nhớ lại những lần đi máy bay vì việc cứu người của mình, lần nào đi thì lần đó đều sẽ r·ớt m·áy b·ay.

[ Không không! Không thể nào như vậy được! Chắc chắn là không! Ta là Joseph Joestar cơ mà, kẻ đã đánh bại được cả sinh vật tối thượng! Việc gì phải sợ cơ chứ! ]

“Hừ! Lắm mồm quá! Nhanh lên đi! Máy bay sắp cất cánh rồi!” Jotaro mở miệng quát lớn khiến cho cả đám phải ngoan ngoãn tiến lên máy bay và ổn định chỗ ngồi.

Kakyoin ngồi cạnh Avdol còn Jotaro ngồi cạnh ông Joseph.

“Cậu đang làm gì vậy Kakyoin? Từ lúc lên máy bay tới bây giờ cậu đã đi vệ sinh ba, bốn lần rồi? Bộ cậu không khỏe ở đâu à?” Avdol thấy Kakyoin lúc lúc lại đứng lên đi vệ sinh mới hỏi.

“Tôi đang quan sát các hành khách!”

“Tôi sợ có Stand User lẩn vào trong đây!” Kakyoin sợ Avdol hiểu lầm mình là k·ẻ b·iến t·hái thích theo dõi người khác mới vội lên tiếng.

“Ừm! Nhờ cậu nhắc tôi mới để ý! Có vẻ tôi quá mất cảnh giác rồi!” Avdol thấy vậy thì mới gật đầu trả lời, anh ta cũng không dám ngủ sâu đề phòng bất trắc.

Kakyoin ngồi lại xuống vị trí của mình.

[ Theo như nguyên tác, chủ nhân của con Stand thù địch đầu tiên tập kích cả bọn trên chuyến bay này là một lão già! Nhưng mình không biết mặt của lão! Nó có phần hơi khác so với trong manga hoặc Anime, mình không thể nhớ được! ]

Kakyoin lợi dụng mấy lần đi vệ sinh thì đã quan sát được hết tất cả hành khách trên chuyến bay này, về phần những hành khách là đàn ông và lớn tuổi cũng không ít lên đến 10 người không tính ông Joseph.

Nhưng ít ra Kakyoin cũng khoanh vùng được đối thủ của mình, cậu sẽ cảnh giác với những người này hơn.

Vì bây giờ đang là nửa đêm, nên tất cả các hành khách đều mệt mỏi và đã ngủ th·iếp đi, Kakyoin cũng không thể tránh thoát được cơn buồn ngủ, cậu ta gục đầu xuống ngủ gật, vào trạng thái nửa mơ nửa tỉnh.

. . . . . . . . . . .

Ai Cập

Trong một căn phòng tối om chỉ được chiếu sáng bởi ánh trăng, một bàn tay trắng nõn tắm ngập trong ánh sáng huyền ảo của mặt trăng thì bỗng nhiên mọc ra những sợi dây gai tím lịm và quấn quanh bàn tay này.

Chủ nhân của bàn tay giơ lên rồi đập nhẹ nó lên trên nắp của một chiếc máy ảnh, ngay phút chốc một bức ảnh mới được máy ảnh đẩy ra.

Người này cầm lên bức ảnh và nói:

“Đúng như ta nghĩ! Chúng đã biết được vị trí của ta! Nhưng liệu các ngươi có đến được Ai Cập không? Joseph, Jotaro. . .?”

Trên bức ảnh hiện lên cả nhóm bốn người Kakyoin đang nghỉ ngơi ở trên máy bay!!!!

. . . . . . . . . .

Lúc này ở trên máy bay, Joseph bất ngờ tỉnh giấc, ông ta giật mình nói:

“Ta cảm nhận được nó! Là hắn ta Dio! Hắn đang quan sát chúng ta! Cẩn thận đấy! Người dùng Stand tiếp theo có thể đang ở trên máy bay!” Joseph cảnh giác và nói thầm với Jotaro.

Kakyoin cũng giật mình tỉnh ngủ sau tiếng kêu của ông Joseph, cậu ta tự cho mình một bạt tai vì đã quá bất cẩn mà ngủ quên, đối thủ lần này của cả nhóm là một Stand tầm xa khá nguy hiểm có tên là Tower of Gray.

Con Stand này không phải là dạng có năng lực quá mạnh mẽ thế nhưng nó lại có tiềm năng trong việc á·m s·át bất ngờ, với kích thước chỉ bằng một con bọ cánh cứng nhỏ cùng với tốc độ cực kỳ nhanh lên tới A.

Ngay cả Bạch Kim Tinh của Jotaro cũng không thể bắt kịp được nhịp di chuyển của nó, ngoài ra Tower of Gray còn sở hữu một cái giác mút cực kỳ nhọn và cứng ở trong miệng của nó.

Với tốc độ bay ngang bằng với một viên đạn Tower of Gray có thể dễ dàng đâm thủng đầu của n·ạn n·hân và xé đi chiếc lưỡi của họ bằng cái giác mút.

Vừa nghĩ Kakyoin vừa cảm thấy may mắn khi đối thủ vẫn chưa t·ấn c·ông ngay bây giờ, cậu ta yên lặng đợi trong bóng tối và lắng nghe âm thanh, nếu như có tiếng côn trùng vẫy cánh thì tức là đối phương đang chuẩn bị t·ấn c·ông.

“Veeeeee~~~~!”

Kakyoin bỗng mở mắt sau khi nghe thấy tiếng côn trùng vỗ cánh hòa cùng với âm thanh của động cơ máy bay, thấy như vậy Avdol cũng tỉnh giấc.

“Hừm?”

“Veee~~veee~~veee~veee~~!” tiếng vỗ cánh ngày một thu lại gần hơn, cả nhóm bốn người đều căng cả hốc mắt để nhìn khắp xung quanh khoang máy bay, hòng tìm kiếm vị trí chính xác của con bọ.

Thế nhưng lúc này khoang hành khách của máy bay quá tối khiến cho họ vẫn chưa thể nhìn thấy được gì.

“Bbọ. . bọ hung sao?” Jotaro đứng bật dậy.

“Không. . .là bọ cánh cứng!!!”

“Avdol! Đó là Stand hay sao? Không lẽ chúng ta đã gặp phải người sở hữu Stand một lần nữa?” ông Joseph đứng dậy nhìn Avdol và hỏi.

“Không! Tôi chắc chắn đó là Stand! Tiếng côn trùng vỗ cánh ồn như vậy nhưng không hề ảnh hưởng tới một hành khách nào khiến cho họ tỉnh dậy. . . . thì chỉ có thể là thứ mà họ không thể nhìn hay nghe thấy. . .chắc chắn đó là Stand! Mọi người chuẩn bị chiến đấu!” Kakyoin giành trước trả lời, cậu ta cùng Avdol đều đứng bật dậy.

“Có thể nó đang trốn dưới mấy cái bóng của những chiếc ghế!” Joseph nói.

“Nó đâu rồi?” Jotaro là thằng liều nhất bước lên phía trước vài bước, chỉ thấy không gian bỗng an tĩnh đến lạ thường, tiếng vỗ cánh cũng biến mất.

Nhưng, chỉ một cái chớp mắt tiếng xì xì đã vang sát ở ngay bên tai của Jotaro.

Kayoin quay đầu nhìn sang, đồng tử của cậu ta co rụt lại, Kakyoin đứng lên rồi vội vàng lao đến bên cạnh của Jotaro nói:

“Jotaro! Bệnh cạnh đầu của cậu!!! Ccon. .con bọ đó nó là Stand!”

Jotaro cũng nghiêng người lùi ra vài bước, cậu ta đối mặt trực diện với con bọ những vẫn vô cùng bình tĩnh:

“Trông tởm thật đấy! Nhưng để tôi lo!”

“Cẩn. .cẩn thận đấy! Tôi có nghe về một người dùng Stand dạng con bọ thích cắt lưỡi của n·ạn n·hân!” Avdol lên tiếng cảnh báo.

“Hừ! Star Platinum!” Jotaro chỉ coi nhẹ rồi triệu hồi Bạch Kim Tinh.

Bạch Kim Tinh chỉ vừa mới được gọi ra nhưng đã t·ấn c·ông ngay, nó nâng cao cánh tay phải rồi bổ xuống con bọ, nhưng chớp mắt con bọ cánh cứng đã né được đòn t·ấn c·ông một cách nhẹ nhàng.

Nó ngả người rơi sang bên trái rồi phóng thẳng lên trên nóc gầm máy may rồi lại rơi ngay xuống trước mặt của Jotaro.

“Nó né được rồi?!!”

“Kkhông thể tin được nó còn nhanh hơn cả Star Platinum, với tốc độ và sự chuẩn xác có thể tóm được cả viên đạn!”

Con bọ sau khi đã tránh thoát được đòn t·ấn c·ông của Star Platinum thì chuẩn bị phản kích, chỉ thấy cái ống chích dài nhọn hoắt đâm ra khỏi miệng của nó còn dính theo nước bọt màu xanh.

Cái ống chích kéo dài rồi đâm thẳng tới trước mặt Jotaro!

Nhưng Jotaro cũng đâu phải dạng vừa, cậu ta phản ứng cực kỳ nhanh, ra lệnh cho Stand nâng tay lên chặn lại đòn đánh, cứ tưởng với sức mạnh tuyệt vời của Bạch Kim Tinh thì đòn t·ấn c·ông của con bọ sẽ là vô dụng.

Cả nhóm đã hoàn toàn sai, ống chích đâm thủng lòng bàn tay của Star Platinum khiến cho lòng bàn tay của Jotaro cũng b·ị t·hương.

Chưa dừng lại mũi chích vẫn còn đâm thẳng vào miệng của Jotaro với tốc độ nhanh không kém gì một viên đạn.

Rất may Bạch Kim Tinh là một Stand có độ chính xác cao, nó mở miệng nhe ra hai hàm răng trắng và dày cộp cắn phải đồng thời giữ chặt lấy mũi kim, thành công dừng được nó lại, từng giọt máu bắt đầu chảy ra khỏi miệng của Jotaro.

“JoJo!”

“Jotaro!”

Cả hai bên đang vào thế hoà khi cái mũi chích bị giữ lại và con bọ không thể di chuyển, Star Platinum và Jotaro cũng vậy cả hai đều không được cử động dù chỉ là một chút, nếu không con bọ sẽ chớp lấy cơ hội và cắt đứt lưỡi của Jotaro!

“Con Stand này. . .nó đã có gắng cắt đứt lưỡi của Jotaro. . .chắc chắn đó chính là hắn. . .kẻ với lá bài The Tower trong Tarot!

Kẻ với Stand mang lại sự hủy diệt, sự bất hạnh và kết thúc của hành trình. . .Tower of Gray!!

Tower of Gray đã mang lại nhiều t·hảm h·ọa khiến nó trông giống như những vụ t·ai n·ạn! Vụ t·ai n·ạn máy bay năm ngoái xảy ra tại Anh, khiến cho 300 người t·hiệt m·ạng được cho là hắn thực hiện! Tôi có nghe về hắn nhưng không ngờ. . . . hắn ta lại là tay sai của Dio!”

Mặc dù thời điểm này vô cùng nguy hiểm và n·hạy c·ảm nhưng Avdol vẫn không quên dừng lại và kể nể.

“Ora ora ora ora ora ora oraaaaa!”

Bạch Kim Tinh tung ra hàng chục những cú đấm cực nhanh cùng một lúc đấm nát được mũi chích của con bọ, thế nhưng con bọ vẫn né được.

Không chỉ là một tay mà nó còn né được cả những đòn đánh liên hoàn từ Star Platinum, nhanh, thực sự là quá nhanh.

“Hehehehe! Kể cả có 10 khẩu súng chĩa vào với khoảng cách 1 cm đi chăng nữa! Thì các ngươi cũng không bao giờ đụng vào được Stand của ta! Các ngươi không thể g·iết nó chỉ với đạn được đâu!” một giọng nói không phân biệt được già hay trẻ, nam hay nữ vang lên từ trong miệng của con bọ.

Nó vẫn bay xung quanh và tìm cơ hội t·ấn c·ông bốn người.

Chỉ trong phút chốc con bọ bỗng biến mất khỏi tầm nhìn của cả nhóm, Jotaro trợn trừng hai mắt lên vì tốc độ quá nhanh của con bọ.

[ Nó biến mất rồi? ]

“Nnó. .nó kia rồi!” Kakyoin là người phát hiện ra con bọ đầu tiên, nó đã bay tới gần chỗ của những hành khách cách cả nhóm hai hàng ghế.

Con Stand chọn đúng một vị trí đắc địa khi mà cả bốn người muốn chạy đến đó thì cũng phải phí chút công sức vì những hành khách còn đang ngủ và các hàng ghế đan chéo nhau.

“Nó định làm gì. . .? Llẽ. .lẽ nào?”

Cọn bọ luồn ra phía sau của cái ghế rồi đâm thẳng, nó lao như một viên đạn lạc nhanh chóng xuyên thủng cái ghế ngồi đồng thời cũng xuyên thủng cả cái đầu của vị khách xấu số.

Chưa dừng lại nó còn tiếp tục đâm qua chiếc ghế thứ 2 chiếc thứ 3, có ba hành khách đã b·ị đ·âm thủng đầu và t·hiệt m·ạng.

“Bingo!! Ha ha ha! Lấy được lưỡi rồi!” con bọ bay lên cùng với những chiếc lưỡi của n·ạn n·hân được xỏ dọc theo cái giác mút của nó, máu tươi từ những cái lưỡi vẫn còn ào ào phun ra.

“Mục tiêu của ta là. . . !” con bọ bay về phía đầu khoang của máy bay, sử dụng máu từ mấy cái lưỡi như mực bút rồi viết lên trên thân máy bay một chữ:

“Massacre!”

“Nó có nghĩa là Thảm sát!” Avdol giật mình và nói, không khí bỗng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết!

“Nó. . .nó thực sự sẽ làm vậy sao? Ngu tới vậy à? Nếu g·iết hết mọi người kể cả phi cơ thì tên đó cũng sống thế nào được?” Kakyoin lên tiếng nói.

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3