Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!
Chương 72: Thần Geb.
Tất nhiên, tia nước nếu chảy với tốc độ cực cao thì nó chính là một thứ máy cắt đang sợ nhất, có thể cắt văng cả kim loạt chỉ trong tích tắc.
Rầm*
“Nguy hiểm. . . mọi người bám chắc vào!” chiếc xe dần bị bênh hẳn ra đằng sau, nó lao một mạch rồi va xuống đất, hất văng những người đang bám ở trên nóc xe ra ngoài.
Cả năm người rơi tự do một đoạn ngắn ở trên không trung rồi va vào những cồn cát, họ đều vội vàng đưa mắt nhìn vũng nước đọng, chỉ thấy nó dần dần thu nhỏ rồi chìm hẳn vào lòng cát.
“Nước ngấm xuống đất rồi. . . mọi người đừng cử động, đừng gây nên tiếng động!” Avdol ra hiệu cho những người khác bằng ánh mắt.
Thể nhưng tên N’Doul ở bên kia thì đang nhếch miệng cười một cách khinh bỉ:
“Giờ im lặng thì cũng muộn rồi, ta đã biết chính xác vị trí mà các ngươi ngã vào!”
Bỗng đúng lúc này điều bất ngờ xuất hiện.
Soạt*
Step* Step* Step*
Tiếng động trên mặt cát thu hút sự chú ý của N’Doul:
“Bốn. . . năm bước, chúng đang di chuyển mà cố nhón gót. . . ta đã nghe được, nghe còn rất rõ!”
. . . .
Thế nhưng hắn ta nào biết được, đây chỉ là cái bẫy mà Avdol đặt ra để gài hắn:
[Nào, giờ thì nghe giống như tiếng người đang đi bộ, đồ Stand nước đáng ghét, t·ấn c·ông chỗ đó đi nào! Một khi ngươi t·ấn c·ông Magician Red sẽ nhấn chìm ngươi vào trong ngọn lửa!]
Hóa ra Avdol đã dùng những chiếc vòng bằng kim loại anh ta đeo ở trên tay, ném chúng ra thẳng một hàng về phía trước, giả dạng như có người đang đi bộ về hướng đó, chỉ cần đợi đối thủ t·ấn c·ông. . .
Cả bốn người còn lại đều nín thở quan sát Avdol, thế nhưng Kakyoin biết chắc kế hoạch của anh ta sẽ bại lộ, kè thù sẽ nhận ra điều gì đó và t·ấn c·ông ngược lại chỗ của Avdol.
Cậu cần hành động thật nhanh, Kakyoin bất giác sờ tay vào túi quần. . . .
Đúng lúc này vũng nước bắt đầu ngoi lên ở chiếc vòng thứ năm, là cái mà Avdol ném ra ở bên ngoài cùng, nó đã chuẩn bị t·ấn c·ông.
Nhưng không, đúng như Kakyoin nghĩ, N’Doul bắt đầu nghi ngờ:
[Khoan đã, tại sao hắn chỉ bước đi có năm bước? Tại sao lại không đi xa hơn?]
. . .
“Đúng lúc này!” Avdol nhìn thấy Stand của đối thủ đã ngoi lên thì bất ngờ điều khiển ngọn lửa của Magician Red bay thẳng tới để t·ấn c·ông.
Ngọn lửa đỏ nóng rực với khí thế hừng hực bao trùm lấy chu vi xung quanh, thế nhưng N’Doul đã nhanh hơn một bước, hắn ta điều khiển Stand bất ngờ né qua bên trái rồi bay thẳng về trước năm bước.
Nháy mắt Stand Geb đã bay tới trước mặt của Avdol, nó dần tăng tốc và hòng cứa qua cổ của anh ta, nhưng đúng lúc này tiếng báo của đồng hồ điện tử lại vang lên.
Bíp*
Thế nhưng Geb vẫn không dừng lại, nó hóa thành một tia nước cực mảnh hòng cắt phăng đầu của Avdol.
“Hừ. . . nghĩ ta sẽ lại mắt trò trẻ con nhủ vậy hay sao!” N’Doul chỉ cười mỉa mai rồi tiếp tục t·ấn c·ông.
Nhưng!
Bíp*
Bíp*
Bíp* bíp* bíp* bíp* bíp* bíp* bíp*. . . .*
Hàng chục những tiếng chuông vang ở các vị trí khác nhau trên sa mạc, điều này đã khiến cho N’Doul bất ngờ, hắn ta do dự rồi điều khiển Stand ngoặt qua một hướng khác để t·ấn c·ông.
Xoẹt*
Thứ mà hắn ta t·ấn c·ông cũng chỉ là chiếc đồng hồ đồ chơi với khả năng phát ra mấy âm thanh khó chịu mà Kakyoin đã mua từ lúc còn ở bờ biển.
Avdol cũng nhân lúc kẻ địch bị sao nhãng từ mấy âm thanh khói chịu mà lùi ra đằng sau vài bước, những bước chân dù ngắn nhưng đã đủ dài để kéo anh ta thoát khỏi cửa tử.
Nhưng. . .từ bao giờ?
Cậu ta rải chúng ra xung quang từ bào giờ?
Hàng trăm câu hỏi bắt đầu nổi lên trong đầu của những người khác cũng như N’Doul, đầu óc của hắn ta bắt đầu loạn lên khi những tiếng vang khó chịu cứ truyền vào tai qua cây gậy.
Không ai khác, chính hắn ta là người đã giúp Kakyoin ném mấy cái đồng hồ đó ra xung quang chứ đâu, lúc mà Kakyoin đưa anh phi công cho Polnareff và nói rằng sẽ đoạn hậu.
Ngay trong đòn t·ấn c·ông đầu tiên khi Kakyoin đấm bay Geb thành những giọt nước nhỏ, đồng thời tay bên kia cũng đang âm thầm rải mấy cái đồng hồ lên cát.
Nếu bây giờ cả nhóm di chuyển thì hắn sẽ không thể xác định được vị trí của từng người một cách chính xác được nữa, N’Doul chỉ còn cách nhanh chóng phá hủy hết mấy thiết bị gây ồn để tập trung vào bước di chuyển của cả bọn.
“Avdol, nhân lúc này!” Kakyoin bất ngờ vỗ vai của Joatro rồi ra hiệu cho Avdol t·ấn c·ông khi đối phương đang mải mê phá hủy những chiếc đồng hồ rẻ tiền.
Jotaro không hiểu tại sao Kakyoin lại vỗ vai của mình trong khi ra tín hiệu cho Avdol, nhưng cậu trả lời rất nhanh đã xuất hiện, Kakyoin thủ thỉ vào tai của JoJo:
“Ở hướng tây. . . hãy mang Iggy theo. . . sử dụng khả năng từ The Fool. . .!”
“Magician Reddd!” Avdol điều khiển ngọn lửa như những cái roi liên tục quất thẳng vào những nơi mà vũng nước xuất hiện, rất dễ để xác định thôi, khi mục tiêu của nó là phá hủy nhưng cái đồng hồ, trong khi Avdol cùng những người khác chỉ cần đứng yên tại chỗ.
Nhưng tại sao lại để Avdol t·ấn c·ông à, Stand của những người khác thì không thể gây tổn hại lên Geb, dù có đấm hay chém phải thì trên bản chất nó vẫn là nước, họ không thể gây nên một xíu tổn thương nào cho nó.
Ngọn lửa của Avdol thì là một ngoại lệ, nó có thể xấy khô vũng nước đó, nhưng Avdol đánh tới luôn chậm một nhịp, ngọn lửa chỉ làm cho vũng nước bốc lên một chút khói, kể cả khi nó đã phá hủy tới cái đồng hồ cuối cùng.
Xèo* xèo*
Stand Geb nhanh chóng hòa vào mặt đất và biến mất.
. . . . . .
Ở đầu bên kia, N’Doul cũng ngã gục xuống đất, trên người của hắn ta xuất hiện chi chít những vết bỏng và chúng còn đang b·ốc k·hói, tên người mù cố gắng bám lấy cây gậy dò đường của mình để ngồi vững dậy:
“Nguy hiểm thật! Đúng là chiến lược xảo quyệt. . . ai mà ngờ được bọn chúng lại chuẩn bị trước nhiều thứ như thế chứ, cứ thể như chúng biết rất rõ về ta vậy. . .!
Không đời nào, bây giờ đoán mò chỉ làm cho bản thân hoang mang hơn thôi, từ giờ phải chú ý hơn kẻo không bị lừa, và những vết bỏng này. . . chắc là Avdol nhỉ!
Nhưng không sao. . . tới lúc kết thúc rồi. . . mình vẫn còn nhớ vị trí của chúng. . .tạm biệt!”
Ngay trước lúc Geb t·ấn c·ông Jotaro bất ngờ cắm đầu chạy đi khiến cho N’Doul do dự thêm một lần nữa:
“Lần này. . . chắc chắn là tiếng chân chạy! Dựa vào khoảng cách giữa các bước chân, người này cao khoảng 190. . không 195cm!
Không phải lão già Joestar, đây là tiếng chân của người trẻ tuổi, chắc là Jotaro rồi, hắn ta định đi đâu vậy?”
Lần này N’Doul vô cùng cẩn thận, hắn cho Stand chui xuống cát rồi đuổi theo bước chân của Jotaro.
. . . . . .
Step* Step* Step* soàn soạt*
“Đồ ngốc này, Jotaro đang làm cái trò kỳ quái gì đấy?” ông Joseph nhìn thấy thằng cháu của mình cứ giữ cái dáng kỳ quặc đó mà lao đầu chạy đi.
“Nó lặn xuống rồi, nước. . . nước đang đuổi theo Jotaro!” Polnareff, người đầu tiên phát hiện ta thì hình vội vàng cảnh báo JoJo.
“Ra là như vậy. . . ta hiểu rồi, nó không tiếp tục t·ấn c·ông chúng ta. . . Jotaro! Nó đang đuổi theo các con đấy!” ông Joseph cũng hét lên.
. . . .
N’Doul bây giờ thì cực kỳ lo lắng:
[Nghe nói Stand của Jotaro, Star Platinum là thứ đáng sợ nhất trong bọn chúng. . . nếu có thể tiêu diệt được hắn, ngài Dio chắc chắn sẽ rất vui mừng!
Vì ngài Dio, mình phải toàn tâm toàn lực tiêu diệt Jotaro!]
Hóa ra thanh niên này muốn tranh công trước mặt chủ nhân của hắn mà không thèm để ý tới những người khác, nhưng N’Doul không hề biết đây sẽ là quyết định sai lầm, thứ sẽ khiến hắn phải trả giá đắt.
[Hử. . .Jotaro vừa nhặt thứ gì đó lên, thứ gì lại ở vị trí đó? Lại là thứ gì? Không, nó không phải là đồ vật, là con chó, Jotaro đã nhặt con chó lên, hắn nhận ra rồi. . .!] một cảm giác bất an bắt đầu len lỏi ở trong đầu của N’Doul, hắn ta chảy mồ hôi hột khi biết rằng vị trí của mình đã bị lộ.
Nhưng có thể là do hắn suy nghĩ nhiều, dù có bị lộ thì Jotaro sẽ c·hết trước cả khi đi được một nửa quãng đường, vị trí của cậu ta bị N’Doul nắm ở trong lòng bàn tay.
. . . . . .
Jotaro tăng hết tốc lực chạy thẳng tới trước mặt của Iggy, dù chạy có mấy mét thôi mà cậu ta đã phải thở hồng hộc, JoJo túm lấy cổ của con chó một cách thôi bạo, bàn tay của cậu ta siết chặt.
Arf* Arf*
“Thật là. . . con chó này. . .mi nhảy ra khỏi xe trước khi nó bị t·ấn c·ông có đúng không? Mi có thể đánh hơi được vị trí của kẻ địch. . . đưa ta tới nơi đó!” Jotaro lạnh lùng dí thẳng mặt Iggy vào trong cát làm cho con chó bắt đầu tức giận.
Thế nhưng dù nó có cố như thế nào thì cũng chẳng thoát khỏi được lòng bàn tay kẹp cứng như kìm sắt của Jotaro, ông Joseph thấy thằng cháu của mình chuẩn bị trọc chó như thế thì lo lắng:
“Dừng lại, Jotaro! Nguy hiểm!”
Con chó Iggy bắt đầu sợ hãi, không phải vì nó sợ Jotaro mà bởi nó nghe thấy tiếng nước đang chảy ở bên dưới, Stand Geb đang ở dưới. . . nó có thể t·ấn c·ông bất cứ lúc nào, đây mới mà thứ mà Iggy cảm thấy sợ hãi.
Đây cũng chính là mục đích của Jotaro, chỉ thấy lớp cát dưới chân cậu ta bắt đầu rục rịch, chúng phồng lên như sóng biển rồi tạo thành một cái kén.
Nháy mắt cái kén bằng cát vỡ tung, Iggy chẳng biết từ khi nào đã thoát khỏi tay của Jotaro, Stand The Fool của con chó trông khác hẳn với lúc trước.
Lần này, nó mọc ra một đôi cánh bằng cát, Stand The Fool đang ôm Iggy và bay lên, Jotaro giống như đã có sự chuẩn bị trước, cậu ta nhún người nhảy lên, bàn tay nắm chặt lấy cánh tay bằng kim loại của The Fool.
“Hơi nặng một chút, nhưng đừng hòng mà bỏ chạy một mình, Star Platinum của ta rất nhanh, nếu mi có ý định đẩy bọn ta xuống thì mi sẽ bị bẻ cổ ngay lập tức!” Jotaro lướt bay đi như chơi trò dù lượn vừa nhìn xung quanh vừa nói với Iggy.
Con chó nghe thấy vậy giống như đã hiểu, nó chỉ biết run rẩy cả người mà mặc cho Jotaro làm gì thì làm, miễn là đừng có bẻ cổ của nó.
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.org nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé
Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3